Hoàng hôn đặc biệt không trung thực, mặt trời còn chưa có hoàn toàn lặn xuống, ánh trăng đã đạm bạc treo trên bầu trời.
Đồng Miểu thu dọn cặp sách, nói với Khương Dao: “Tớ hôm nay đi với mẹ, không thể đi về cùng cậu rồi.”
Khương Dao vẫy tay, đem ly nước buông xuống: “Không có việc gì, không có việc gì.”
Đồng Miểu nhíu mày: “Cậu hình như uống rất nhiều nước, sao vậy?”
Khương Dao có chút mất tự nhiên nuốt vào, ánh mắt linh hoạt hơi buông xuống: “Ăn... Quá nhiều.”
Đồng Miểu không rõ nguyên do, vẫn là yên lặng gật đầu.
Lúc đi ra cửa phòng học, cái bàn bị phá còn lẻ loi nằm ở cạnh cửa, Đồng Miểu nhìn thoáng qua, cũng biết Tư Trạm dùng bao nhiêu sức lực, không hiểu sao cảm thấy Từ Mậu Điền có điểm đáng thương.
Ngoài hai bên cổng trường mùi hương bạc quế nồng đậm, Đồng Miểu thích hương vị này, cô một bên nhẹ ngửi, một bên kiểm tra tiền lẻ trong tay.
Từ Thịnh Hoa vào trung tâm thành phố, chắc là mất 6 tệ đi.
Đang nghĩ ngợi, một chiếc ô tô màu bạc chợt dừng ở bên cạnh cô, tiếng thắng xe dọa cô nhảy dựng.
Cửa sổ xe hạ xuống, Tư Trạm một tay chống cửa sổ, dùng ánh mắt chỉ về phía ghế lái phụ, khô khốc nói: “Lên xe.”
Đồng Miểu nhíu mày, đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.
Học sinh đi tới lui khó tránh khỏi đưa mắt nhìn lại, có thể đem xe dưng ở trước mặt trường học đúng là không phải người bình thường.
Tư Trạm híp mắt nhìn chằm chằm Đồng Miểu đang đứng quy củ một chỗ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171373/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.