Nghe nói Tư Trạm cũng ở lớp này, cô không hề nghĩ tới mình lại học cùng lớp với anh.
Mang theo mùi vị nhàn nhạt của trà Long Tĩnh từ văn phòng, Đồng Miểu căng da đầu đẩy cửa lớp.
Gió từ điều hòa hơi hơi thổi tới, bên trong cánh cửa và ngoài cánh cửa là hai cái thế giới khác nhau, mái tóc xõa tung trên đầu cô bị thổi bay, đáp ở trên xương quai xanh, ngưa ngứa.
“Chào thầy, em tên Đồng Miểu.”
Tiếng nói ngượng ngùng vang lên, giống như làn gió thổi nhẹ qua lông vũ.
Tức khắc trong phòng học bắt đầu có nam sinh nói khe khẽ, hướng về phía cô ý vị thâm trường cười.
Đồng Miểu lớn lên xinh đẹp, khuôn mặt tinh xảo, mũi rất cao, đôi mắt luôn mang theo một tầng hơi nước ướt át.
Da cô trắng, tinh tế giống như không thấy lỗ chân lông, mái tóc từ trước đến nay đều hơi uốn cong, nồng đậm lại xoã tung, giống như búp bê Tây Dương.
Đại bộ phận nam sinh đều thích kiểu này, ngoan ngoãn đáng yêu, ôn nhu ngây thơ.
Nhưng chỉ có một người không thích.
Tư Trạm lười biếng dựa vào ghế dựa, ngả ngớn cong cong môi, con ngươi màu đen mang theo chút hài hước: “Lặp lại lần nữa, nghe không thấy.”
Tác giả có lời muốn nói: Tư Trạm: Lời này tôi liền lược ở chỗ này, tôi tuyệt đối sẽ không thích cậu. (mặt lạnh)
- ------------------------------------------------------------
Ánh mắt toàn lớp đều tập trung lên người Tư Trạm, anh đem mu bàn tay đến sau đầu, một chân hơi co lại, một chân duỗi thẳng, giương mắt nhìn chăm chú vào Đồng Miểu.
Trong lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171361/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.