Ngoài cửa phòng thay đồ, nhân viên trang điểm kinh ngạc nhìn người tới, ngọn gió nào đã thổi nhà đầu tư đến đây.
Vưu Tĩnh Viễn phất tay ý bảo cô ấy không cần khách sáo: “Lục Quý Hành ở trong đó à?”
“Vâng, thầy Lục đang thay đồ.”
“Ừ.”
Vưu Tĩnh Viễn gõ cửa rồi nói: “Là tôi.” Sau đó anh ấy không chờ người trong phòng trả lời mà đẩy cửa vào luôn.
Lục Quý Hành đang sửa lại quần áo, anh quay đầu nhìn ra cửa, ánh đèn sáng chói khiến anh càng trở nên thoát tục như tuyết trên đỉnh núi băng, cảm giác cấm dục không thể xâm phạm.
Vưu Tĩnh Viễn không thể không thừa nhận vẻ ngoài này của Lục Quý Hành đúng là cực phẩm. Nếu anh ấy là Vưu Gia thì chắc cũng không kháng cự được.
Nhưng hai người ở bên nhau không thể chỉ dựa vào mặt để duy trì.
Con người Lục Quý Hành, nói như thế nào đây? Anh ấy cảm thấy có lẽ là mâu thuẫn, lãnh đạm nhưng chung tình, cao ngạo nhưng khiêm tốn, chuyên chế nói một không nói hai nhưng cũng sẽ nhân nhượng người bên cạnh, ổn trọng khắc chế, nhưng có đôi khi lại rất mưu mẹo…
Hai người gặp nhau lần đầu ở một trung tâm Street Dance, Lục Quý Hành mặc một bộ đồ phong cách hip-hop rộng thùng thình, anh nhảy một đoạn popping ngắn khiến người xem vỗ tay không ngừng, ồn ào muốn anh battle với giáo viên, anh cười khẽ, khí phách hăng hái của thiếu niên lộ rõ, ra hiệu mời giáo viên lên sân khấu.
Âm nhạc vang lên, anh như biến thành người khác, từ một bức tranh thủy mặc biến thành vệt mực sáng, hấp dẫn ánh nhìn của mọi người.
Khi ấy Vưu Tĩnh Viễn cảm thấy người này thật ngầu, muốn làm quen.
Nào biết sau đó—
Dẫn sói vào nhà!
A! Đàn ông! Nhìn thì vừa cấm dục vừa lạnh lùng, nhưng trong xương cốt đều là cầm thú.
…
Lục Quý Hành nhíu mày: “Có việc?”
Vưu Tĩnh Viễn đầy mặt cảm khái, anh ấy lắc đầu ngồi xuống ghế, mắt lại đặt lên người anh lần nữa, tỉ mỉ đánh giá từ trên xuống dưới, càng nhìn càng thấy dưới dáng vẻ lạnh lùng bên ngoài thì bên trong người này chính là một con cáo xảo quyệt.
“Không có việc gì, chỉ muốn hỏi cậu định xử lý chuyện của Vưu Gia thế nào.” Thật ra khi Vưu Gia đi theo anh ấy đến đây, anh ấy đã đoán được sẽ có ngày hôm nay, sở dĩ không nhắc nhở Vưu Gia một phần là vì muốn xem dáng vẻ Vưu Gia tự mình hại mình, hai là tò mò không biết Lục Quý Hành sẽ xử lý thế nào, chuyện này nói lớn thì lớn, nói nhỏ cũng là nhỏ.
Công khai hay không công khai đều có lợi và hại!
Đứng ở vị trí của Lục Quý Hành có lẽ hại nhiều hơn lợi, thật ra cho đến giờ địa vị của Lục Quý Hành ở trong giới vẫn chưa quá rõ ràng, đi con đường thần tượng thì anh không rành việc câu kéo, mấy tháng nay danh khí của anh nổi bật, nhận không ít sự kiện và làm đại diện thương hiệu, nếu tâm tư anh đủ linh hoạt, nhân cơ hội tích lũy fans mới là quan trọng, nhưng thật ra cái này liên quan nhiều đến tính cách một người, tính anh không hợp làm công việc quá chủ động. Giới giải trí sợ nhất là gì, sợ nhất là hình tượng đổ vỡ, dù là lạnh lùng cũng được, ngây thơ cũng được, dịu dàng cũng được, ngông nghênh cũng được, đều có người thích, dù anh có diễn cũng phải diễn một dạ đến già, nếu ngày nào đó phát hiện idol ngây thơ của mình đi ra ngoài hẹn lăn giường, phát hiện nam thần dịu dàng thật ra là người lạnh nhạt ích kỷ… Hậu quả của việc hình tượng sụp đổ quả thật chẳng khác giả núi lở.
Từ khi ra mắt đến giờ, Lục Quý Hành vẫn luôn không có hình tượng gì, cho dù có cũng là fans lập cho anh, thỉnh thoảng anh còn sẽ nhảy ra lật đổ hình tượng của mình.
Ví như câu nói: “Tôi chỉ là người thường, cũng sẽ bị mắng vì quên sinh nhật bạn gái…”
Tính cách anh chính là như vậy, lãnh đạm, không nhiệt tình, không thích đón ý hùa theo cái gì, mặc dù giới giải trí đẩy quy tắc ngầm, nhưng anh luôn có quy tắc và giới hạn của bản thân, kiểu người thế này thật sự rất hiểm.
Chuyện quan trọng phải xem nhân phẩm, nếu không phải tin tưởng nhân phẩm của anh thì Vưu Tĩnh Viễn đã không yên tâm giao Vưu Gia cho anh.
Bình tĩnh xem xét thì có thể nói Lục Quý Hành khácưng chiều Vưu Gia.
Nhưng có một số việc, anh ấy vẫn muốn xem thái độ của Lục Quý Hành thế nào.
Về vấn đề tình trạng hôn nhân có công khai hay không, Vưu Gia như hoa trong nhà ấm, từ nhỏ tới lớn chưa từng trải qua chuyện gì, học tập tốt, nỗ lực, dù là việc học hay tình cảm cũng đều thuận lợi, tuy rằng gả cho người đàn ông đẳng cấp hơn mình nhưng cũng may người này đối xử với cô rất tốt, ngoài việc thỉnh thoảng hay trêu cô thì cũng không có vấn đề gì, cô không có ý tưởng gì cho việc này cả, cũng không hiểu.
Nhưng Vưu Tĩnh Viễn nghĩ rất nhiều.
Nếu suy xét về mặt sự nghiệp của Lục Quý Hành thì đương nhiên không công khai sẽ tốt hơn, anh ở tuổi này, chưa lập gia đình sẽ dễ thu hút fan hơn đã kết hôn, nói đến cùng giới giải trí là sống nhờ fan, fan càng đông, tài nguyên mới càng nhiều.
Nhưng nếu vậy khả năng Vưu Gia sẽ phải chịu thiệt, cô là người đi làm ình thường, làm việc ở bệnh viện có vòng bạn bè của chính mình, tất cả mọi người đều biết cô kết hôn nhưng lại không ai biết chồng cô là ai, làm nghề gì, nói không chừng còn bị suy đoán không tốt.
Đương nhiên cái này không thể trách ai, rốt cuộc thân phận hai người khác nhau, có thể có nhiều mâu thuẫn, nghề nghiệp của anh khó tránh bị người chú ý, bất cứ chi tiết nhỏ nào cũng đều bị phóng đại, nếu công khai cũng sẽ có một đống phiền toái, công khai tới mức nào, có ảnh hưởng gì tới Vưu Gia đều cần suy xét rõ ràng. Chuyện đã kết hôn nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, tuy đối với người bình thường đây là chuyện bình thường, nhưng với anh mà nó, xử lý thế nào vẫn cần cẩn thận.
…
Lục Quý Hành đang buộc tay áo, nghe anh ấy hỏi vậy thì hơi dừng lại, anh rũ mi, nói: “Tôi đã suy nghĩ chuyện này rất lâu.” Thật ra ngay khi game show phát sóng anh đã suy nghĩ rồi, khi đó anh vừa mới được chú ý, một ít bạn nữ spam thổ lộ trên mạng rằng muốn sinh khỉ con cho anh gì đó…
Nổi tiếng là chuyện dễ làm người mê mang.
Có đôi khi cần phải tĩnh tâm để suy nghĩ lại chính mình.
“Trước đây luôn có khuynh hướng không công khai, cảm thấy Vưu Gia có thể không tiếp thu được, cô ấy rất đơn thuần, dễ xấu hổ, bị người chú ý quá mức sẽ mất tự nhiên, hơn nữa tôi rất sợ một số lời nói ác ý làm ảnh hưởng tới cô ấy.”
Dù chỉ công khai kết hôn cũng sẽ cố vô số truyền thông đi tìm hiểu đời tư của cô, sớm hay muộn cô cũng bị tìm ra, anh không có khả năng khống chế được tất cả mọi chuyện.
Một vài vấn đề có thể đoán trước, ví dụ như công kích tính cách của cô, công kích dáng vẻ của cô, không ai là hoàn mỹ, huống hồ nếu bản thân mang thành kiến… Vưu Gia là người ngoài giới, không trải qua áp lực dư luận, anh rất sợ cô không chịu được.
Còn liệu có xuất hiện vấn đề khác hay không, không ai nói chắc được.
“Có điều chuyện này không thể gạt mãi được.” Nói một lời nói dối cần dùng vô số lời nói dối khác để che giấu, công khai trái lại có thể tránh được rất nhiều phiền toái: “Là tôi luôn để tâm vào chuyện vụn vặt. Vưu Gia không yếu ớt như tôi nghĩ, cô ấy là vợ tôi, đối với cô ấy tôi mới là người quan trọng chứ không phải người khác. Nếu tôi cho cô ấy đủ cảm giác an toàn, cô ấy sẽ không sợ nữa.”
Có đôi khi nhìn Vưu Gia ngây ngốc, rõ ràng anh trêu cô cả ngày, nhưng sau đó cô sẽ tha thứ cho anh ngay, rồi lần sau lại bị lừa.
Thật ra một người học tập tốt, nhân phẩm tốt từ nhỏ nào có ngốc như vậy, chỉ là cô quá tin tưởng anh thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]