Hàn Thiếu Phong nhìn thấy cô nằm trong vũng máu, anh gần như sụp đổ mà quỳ xuống bên cạnh cô. Nhìn gương mặt xinh đẹp của cô đang nhắm mắt tựa như ngủ say, anh thật sự là đau lòng đến sắp không thể thở được nữa rồi.
Bầu trời vẫn đang mưa như trút nước, âm thanh hỗn tạp xung quanh khiến đầu óc anh đau nhức liên hồi. Bất giác, có thứ gì đó vừa mới xuất hiện trong tâm thức, hình như... Hình như là anh nhìn thấy gì đó...
Anh thấy... Thấy mơ màng bóng ai đó chạy về phía anh. Anh nghe được giọng nói quen thuộc của cô gọi tên anh.
"Thiếu Phong... Thiếu Phong... "
Anh nghe được tiếng cô khóc, cô vừa khóc vừa gọi tên anh. Kí ức mơ màng ngư được đánh thức, anh cuối cùng cũng nhớ ra rồi...
Ngày hôm đó cũng là ngày mưa rơi tầm tã, anh đang đứng trước hiên của một quán cà phê đợi cô. Từ phía xa, chiếc mô tô từ đâu xông ra lao thẳng về phía anh. Tình huống bất ngờ khiến anh không kịp phản ứng. Trước khi anh nhắm mắt chìm vào giấc ngủ sâu, người cuối cùng anh nhìn thấy là cô...
"Tới rồi, xe cứu thương tới rồi."
Tiếng mọi người hô hoán hòa cùng tiếng còi xe inh ỏi kéo anh trở về với thực tại. Nhìn đội cứu hộ đang gấp rút đưa Thư Kỳ lên xe, trái tim anh cũng đau thắt lại. Trước khi lên xe cấp cứu, anh dặn dò trợ lý của mình.
"Bắt kẻ gây tai nạn giữ lại cho tôi."
"Vâng!"
Hàn Thiếu Phong vội vàng ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-bi-danh-cap/2947713/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.