Thanh Bách thấy vô cùng khó hiểu
"Bà nói bà cũng yêu thương cô ấy, vậy còn ngăn cản chúng con làm gì?" "Thanh Bách, con phải vì Lưu gia mà có thật nhiều con."
"Thanh Tùng cũng đã có con rồi, nó cũng là cháu trai của bà, sao cứ nhất quyết phải là con?" - Thanh Bách bắt đầu mất kiên nhẫn.
"Con là cháu trai trưởng, con không thế lấy một người vợ không thể mang thai." - Bà nội vẫn không thay đổi suy nghĩ.
"Mỹ An có sinh được hay không, con chưa từng quan tâm. Bà như này không hề giống bà nội mà con biết. Có phải bà cũng có điều giấu con không?".
||||| Truyện đề cử: Vợ Câm, Đừng Bỏ Rơi Anh! |||||
Bà nội lắc đầu cười khổ:!"Ta chẳng qua là muốn tốt cho hai đứa, ở bên nhau đến một ngày cũng sẽ phải chia xa thôi."
Bà nội vốn muốn tới bệnh viện thăm anh đế làm dịu lại quan hệ hai người không ngờ cuối cùng chẳng ai vui vẻ nổi. Bà không trở về luôn mà đứng đợi Mỹ An:
"Con có thời gian nói chuyện với ta không?"
Mỹ An tất nhiên chỉ có thể đồng ý. Hai người cùng ra khuôn viên trồng hoa của bệnh viện, Mỹ An trong lòng có chút lo lắng không biết bà lại muốn nói gì với cô.
“Mỹ An, con có nhận ra từ khi con trở về, những điều không may mắn cứ liên tiếp kéo đến với Thanh Bách không?"
Mỹ An điếng người, lời này thật sự như mũi tên đâm xuyên tim cô rồi.
“Bà biết đem tất cả đố lên người cô là vô lý nhưng đó là cháu của bà, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-bi-danh-cap-moi-tinh-dau-hoang-phi/1154205/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.