Lưu Thanh Bách ở bên trong kiểm tra còn Mỹ An ngôi chờ bên ngoài, cô thật sự không muốn ở đây chút nào nhưng nghĩ tới vết bỏng kia cũng do mình mà ra nên nhẫn nhịn.
Mỹ An đứng một lúc thấy Thanh Tùng bước ra, không khỏi bất ngờ hỏi: “Sao bác sĩ làm nhanh vậy?" “Chưa làm gì, bác sĩ gọi cô vào trong" - Lưu Thanh Bách nhàn nhạt nói. “Tôi?” – Trần Mỹ An ngơ ngác tự chỉ vào chính mình, xong vẫn bằng lòng đi theo vào gặp bác sĩ.
Bác sĩ lấy ra một tập giấy ghi chú đưa cho Mỹ An: “Đây là những việc kiêng kỵ không được làm và những món anh ấy không nên ăn. Đặc biệt phải tránh vận động mạnh, đổi với chuyện ân ái cô và chồng tạm thời nên hạn chế. “Khụ.." - Lưu Thanh Bách ho nhẹ một tiếng. “Anh ta không phải chồng tôi!” - Trần Mỹ An lên tiếng phản bác, hai má cũng hơi ửng đỏ “Cầm đi" - Anh lườm cô.
Trần Mỹ An miễn cưỡng nhận lấy tập ghi chủ, nghiến răng “Vậy tôi xong việc rồi đúng không? Tôi ra ngoài đây, chào nói: bác sĩ,
Bác sĩ nhìn hai người có hơi mất tự nhiên, nhìn thế nào ông cũng thấy giống mấy cặp yêu nhau giận dỗi Trần Mỹ An mở sổ ra đọc qua một lượt, vừa đọc vừa ghi nhớ mấy điều lưu ý nhưng miệng lại thì thầm chửi: “Tại sao mình phải làm chuyện này chứ, anh ta thiếu người chăm sóc à? Lưu Thanh Bách, sao tôi cử dính phải anh như này há?" "Cô là Trần Mỹ An đúng không?"
Mỹ An hơi giật mình ngước lên nhìn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-bi-danh-cap-moi-tinh-dau-hoang-phi/1154064/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.