Sáng sớm hôm nay phòng bệnh của Trần Mỹ An lại đón tiếp một vị khách mới, đó là Lưu Thanh Tùng, em họ của chồng cô và cũng là người đã luôn yêu thầm có suốt mấy năm qua. “Em cảm thấy khỏe hơn chưa? “Em sắp xuất viện được rồi." - Mỹ An nhẹ giọng nói. Lưu Thanh Tùng nhìn cô tiều tụy buồn bã không nhịn được mà đau lòng, ngày anh và cô kết hôn cậu đã tự hứa sẽ đem đoạn tình cảm này chôn chặt vào tim. Đâu ngờ được sẽ có một ngày hôm nay, Lưu Thanh Tùng bỗng dưng nổi lên suy nghĩ quá phận, cậu nằm lấy bàn tay cô: “Mỹ An, em đừng ở bên anh Bách nữa, đứa bé cũng mất rồi, hai người không còn ràng buộc nữa.
Trần Mỹ An không được tự nhiên rút tay lại, khiên cưỡng “Anh đừng nói vậy, để người khác nghe được sẽ không hay nói:
Lưu Thanh Tùng gật đầu, đúng là cậu hơi hấp tấp quá, dù sao tình cảm của Mỹ An và Thanh Bách cũng coi như đứt đoạn, thời gian sắp tới cậu sẽ có nhiều cơ hội hơn. “Anh vừa hay tin cha của em đã được thả rồi, hiện giờ cô chủ được chị em đưa về quê. Em đừng lo lắng nữa nhé " - Đấy là Thanh Tùng nói dối, không muốn thêm cú sốc cho cô chứ sự thật là cha cô đã tự sát trong tù. “Thật sao? Cha với mẹ đều bình an hết rồi sao?" - Mỹ An mừng rỡ hỏi lại Thanh Tùng. Nếu cha mẹ và mọi chuyện đều ổn thỏa cô cũng yên tâm ra đi hơn, cô tự biết mình còn ở lại sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-bi-danh-cap-moi-tinh-dau-hoang-phi/1154052/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.