Trần Mỹ An phân vân nhìn người đàn ông đang an tĩnh ngồi trên sofa đọc báo, cô muốn mở miệng nói nhưng rồi lại không dảm. Kết hôn đã hai năm, mối quan hệ của hai người vẫn lạnh nhạt như vậy, cô là vợ cũng là người dưng trong mắt anh.
Trần Mỹ An xoa xoa bụng, đứa con này thật sự là ngoài dự tính nhưng lại khiến cô vô cùng hạnh phúc. Từ khi hay tin cô có thai, Lưu Thanh Bách đối với cô có phần dịu Quang hơn, Trần Mỹ An vẫn luôn hi vọng đứa bé này sẽ giúp hai người bắt đầu xây dựng một mái ẩm thật sự. “Thanh Bách, hôm nay có hẹn khám thai anh có thể đưa em đi không?"
Lưu Thanh Bách đặt tờ báo xuống, nhìn cô không mặn không nhạt nói: “Tôi có một cuộc họp
Trần Mỹ An lộ rõ sự thất vọng trên mặt nhưng cô nhanh chóng giấu nó đi, mỉm cười tỏ ra không sao “Việc công ty quan trọng hơn, em tự đi cũng được.
Lưu Thanh Bách nhìn bộ dạng buồn bã trở lên lầu của cô trong lòng có chút khó chịu, hai năm qua anh cũng tự biết mình đối xử với người vợ này không tốt nhưng có một số chuyện anh nghĩ không thông.
Bác Hai, quản gia lâu năm của gia đình Lưu Thanh Bách, quan sát thấy ánh mắt thương tiếc của anh, đành bước đến nói một câu: “Cậu chủ à, dù có chuyện gì thì cũng đã qua hai năm, cậu không nghĩ tới vợ cậu cũng phải nghĩ tới đứa con sắp chào đời của hai người. Hôn nhân đầu phải chuyện vài năm, cậu đầu thế cả đời lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-bi-danh-cap-moi-tinh-dau-hoang-phi/1154050/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.