Chương trước
Chương sau
-mình đi ăn luôn hả em
-tùy anh, hôm nay cho tài xế chủ trì đấy
ờ thế vào đường Lựng lượn 1 vòng cho mát rồi quay ra ăn nhé
-ùa
chỗ em có cái khu Lựng xanh, đẹp cực, cây cối um tùm 2 ben đường, có cả suối, không gian yên tĩnh, thoáng mát, bih được là khu du lịch sinh thái oy, cơ mà mỗi tội đi dường thi thoảng vẫn có sít bò nằm ngang nhiên giữa đường.. đoạn đường dài tầm gần cây thôi, nhưng đẹp, chỗ em đôi nào yêu nhau ( bih) toàn đưa nhau vào đây ngồi tâm sự
-N này, a muốn đc ntn mãi
-thì a cứ đạp mãi đi, há há
thở dài, mình vốn mơ mộng mà toàn làm mình cụt hứng thôi, nhưng bù lại em mới thấy rằng bé rất ngây thơ, trong sáng..chả để ý gì ý đồ của mình cả, lúc nào cũng vui đùa được
-Từ giờ khi nào rảnh mình lại đi thế này em nhớ
-Chỉ sợ a lười k chịu đạp xe lai em đi thôi, con trai đâu lai con gái mà cứ suốt ngày kể công với so đo
-Ờ nhỉ, đạp xe lai chim cánh cụt mãi, thiệt quá, hic
-Đấy, thế mà đòi ngày nào cũng đưa người ta đi
-Chỉ cần e thích thì ngày nào chịu mệt a cũng chịu được
-Nghe câu này tự dưng e thấy vui lắm. cảm ơn anh
-đừng cảm ơn mà, đi với em a cũng vui chứ, e làm cho a cười nhiều hơn, mà những lúc cãi nhau đnáh nhau vs e cũng vui cực, hehe
-thích đánh nhau hả.. nói rồi bé lại đấm vào lưng e mấy cái
-đợi đấy, tí nữa thì biết tay anh
..... đạp gần hết đường thì em quay lại, hỏi
-xuống bãi cỏ kia nghỉ chút nha.. mệt quá
-yếu thế, đạp mỗi tí đã kêu mệt rồi
-tại còn bị đánh nữa nên mất sức nhanh
-xì, thì nghỉ
ngồi xuống bãi cỏ, đẹp thật, ko ngờ cái thị xã bé tí này có chỗ yên tĩnh mà đẹp đến thế.. chợt bé quay sang, lấy tay lau lau mồ hôi từ thái dương xuống má cho em.. em bất ngờ, nhưng để im, từng giọt mồ hôi dần biến mất, dù không phải khăn mùi xoa, giấy thấm, nhưng cảm nhận sự ấm áp và dễ chịu còn hơn như thế hàng nghìn lần.. quay sang nhìn bé, e cười bảo
-đền bù cho a lúc nãy đánh anh đấy à
-còn lâu, ai bảo anh đòi nghỉ, giúp a chút nhanh khỏe còn lai e đi ăn chứ
-thế thì a phải trả thù vì vừa nãy dám đấm anh
chưa kịp nói j thêm thì bé đã đứng dậy, lè lè cái lưỡi- còn lâu nhá
đứng dậy đuổi theo bé, cơ mà e cố tình nửa chạy nửa đi bộ, vì e mà chạy đuổi thật thì cái chân ngăn thế kia sẽ sớm bị bắt, để chăn mồi 1 lúc mới thích..
trời ơi cái dáng chạy cũng đáng yêu nữa nhưng cũng khổ, cái chân ngắn thế kia thì có nửa chạy nửa đi bộ cũng chả được bao lâu bị e giữ lại
-hehe, giờ thì chết nhá
giữ 2 tay bé bằng 1 tay của mình, tay còn lại e gõ nhẹ lên chán - thế bây h tính sao hả
-a mà đnáh em em không chơi với a nữa
-thế a cù, nói rồi em luồn tay cù bé luôn
bé giẫy nảy người lên, uốn éo, cười to rồi cố nói:
-thả em ra há há.. thôi e thua rồi..há há.... đợi đấy khi nào e thoát thì a biết tay em..cơ mà e chả dại gì bỏ tay ra cả, tay cù bé 1 chố thôi, nhưng tại bé giẫy kinh quá nên nó đi linh tinh cả cơ mà k kể chi tiết kẻo ra đảo
mặt e hớn hở của kẻ thắng cuộc.. cười cười -lần sau chừa nhá..lần đầu nên a còn nhẹ tay đấy..
-em ghét anh rồi lấy tay đấm đấm nhẹ lên ngực em.. đang đứng đối diện nhau mà
-tại e gây sự chứ..
-mồm thì kêu mệt mà khỏe thế, làm người ta cười muốn đứt hơi.. mà mình đi đi anh.. ngồi tí thôi, lượn cho mát chứ
dù rất ngán ngẩm, nhưng bé nói hợp lý quá nên đành phải ậm ừ nghe theo..
2 đứa đang đạp xe cười nói vui vẻ, tự dưng bé thì thầm
-anh hát cho em nghe đi
-sao tự dưng lại đòi nghe a hát hở
-thì e muốn mà, hát điiiiii.. cái giọng nũng nịu kéo dài ra, k quay mặt lại nhưng em biết cái môi của bé đang chìa ra đây
-ờ .. ngập ngừng mấy s em bắt đầu ca giọng ca phải nói là k đến nỗi khó nghe lắm của em
bài mà em chọn là Tuổi hồng thơ ngây , mà đến bih e cũng k biết vì sao lại chọn bài này chắc tại bài đó hay, nhẹ nhàng và muốn hát cho bé nghe
..................
..................
may cho em là bé rất vô tư và hồn nhiên.. hát xong bé cười nhẹ, ngó đầu qua bên sườn em ( ngồi sau xe đạp mà ) -hát hay ghê, sau này làm ca sĩ cho em làm bầu sô nhá
-em muốn a hát cho e nghe bao nhiêu bài cũng được, rồi em cười cười
-thật nhé, thế từ giờ khi nào e muốn là a phải hát cho e nghe đấy
-uk
-hehe, có tài xế rồi giờ có cả ca sĩ riêng
-đồ tham lam
-tại a tự nguyện đấy chứ e có ép đâu
ùa đúng rồi a tự nguyện, mà tự nguyện có mục đích cả đấy chứ có phải a tự nguyện ko đâu đợi đấy bé nhá
..quẩn quanh 1 lúc, vào đến chợ ăn món tiết hầm, giờ này ở chợ cũng muộn rồi, tầm 5h nhưng may mắn quán vẫn bán nên 2 đứa không bỏ lỡ.. đúng là đồ siêu nhân ăn uống, ăn hết 2 bát tiết hầm lá ngải được, mình thì nuốt mãi chưa hết 1 bát..
-em thích ăn món này lắm, ăn ntn tí về e đỡ phải ăn cơm.. hehe
-sặc, sao lại k ăn cơm :-w phải ăn cả cơm chứ.. thảo nào mà người bé tí thế kia
-thì món j e thích e mới ăn thui mà.. mà ăn nhiều béo ra thì chết à
-đã bé lại còn sợ béo, ăn mới mau chóng nhớn chứ
-béo xấu lắm.. mà e bé 1 chút thì người ta mới nhường nhịn chứ
khôn thế nhỉ, khéo ăn nói ghê, giờ mình mới phát hiện ra điều này.. xinh xắn, trong sáng, ngoan ngoãn, lại rất thông minh.. xem ra e ko chọn nhầm người oy..kaka
-về thôi anh, muộn rồi
-ùa.. cô ơi cháu gửi tiền..
-để đó e trả, sáng nay a chiêu đãi rùi mà, giờ e chiêu đãi
-ẹc, thôi, mai đến lượt em, hôm nay a rủ e đi mà
bé ậm ừ rồi cũng thôi.. ra cổng chợ lấy xe xong.. lại đưa bé về trong lòng đầy tiếc nuối :(
-ngày mai a lại đón e đi học nhớ..
-thôi thế khổ a ra, đi xuống đón e xong lại vòng ngược lại đi lên trường
-ko sao mà, chỉ cần được đi vs e thui
bé không nói j, đấy cứ mỗi lần mà nói mấy câu tán tỉnh là lại im luôn hoặc lái sang chuyện khác, chứ chẳng để e đả động chém gió thêm tí j, khổ thế chứ
-cảm ơn anh nhé, hôm nay đi chơi vs anh em vui lắm
-đã bảo rùi mà, chỉ cần em thích thì ngày nào a cũng đón e đi được
-đúng là lẻo mép mà, con trai gì mà nịnh ghê thế
-nói thật lại bảo người ta nịnh
-thôi a xuống đây thôi, gần nhà quá hàng xóm nhìn thấy bih
-uhm.. thê a về nhé, mai a đón, em nhớ ăn cơm đừng bỏ bữa đấy, học xong đi ngủ sớm mà giũ gìn sk, thế mới mau nhớn, ko đánh nhau vs a lại thua lại bị cù đấy, hehe
-vâng, em sẽ giữ sức khỏe để hôm nào e trả thù, kaka..thôi a về đi nhé
đứng đợi bé đi hẳn vào trong nhà em mới quay đầu xe ra về..
đang vi vu thì chợt cái T ở đâu xuất hiện, như sát thủ, đi xe máy, atilla hẳn hoi nhá chắc nhà có điều kiện, còn e đạp xe đạp, nản éo thể tả
-a có việc này à, thế mà k rủ e e đi cùng với
-ờ ờ thì a..
-thôi em về trước đây.. chào a.. rồi vít ga đi mất
đúng là họa vô đơn chí, đen, chắc nó theo dõi 1 lúc rồi.. thôi kệ, chả sao.. rồi em về nhà..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.