Thời gian sau đó, e và bé vẫn cứ trao cho nhau những tình cảm trong sáng của tuổi học trò.. những nụ cười ấm áp, những ánh mắt chan chứa..tuy nhiên như các bác đã biết, bé vẫn rất sợ mẹ, nên chuyện đi chơi thường xuyên với nhau là điều khó khăn..thế nên 2 đứa bắt đầu biết nói dối để được đi với nhau nhiều hơn..đấy là bé, còn em..em cũng nói dối mẹ nhiều hơn, không phải nói dối để đi chơi..mà là để xin thêm tiền học phí..bla..bla..( không nói thì các bác cũng hiểu nhé..học sinh mà )
Vẫn là con đường quen thuộc, 2 bên là những rừng cây xanh ngát…hình như nơi đây cũng đã quá quen thuộc với hình ảnh của 2 đứa học sinh đạp xe vui vẻ bên nhau..tiếng suối chảy như hòa cùng tiếng cười của bé..và nơi đây chính là nơi chứa nhiều kỷ niệm của em và bé nhất..cho đến tận bih, cứ mỗi hè vào trong đây tắm..đi qua những kỷ niệm cũ làm em lại nhớ những giây phút bình yên nhất đấy.. …………….
-Anh! Đang ngồi trên bãi cỏ ( mà có chap e đã kể rồi đấy )
-Ơi..
-A mà làm j có lỗi với em thì em sẽ không tha cho anh đâu
-tự dưng e nói cái j đấy hả.. a ko làm j có lỗi với e mà
-nhớ đấy, không thì đừng có trách..
-À, sắp 20-11 rồi, lớp a tập đến đâu rồi.. lớp em gần xong rồi..
-uhm a cũng không để ý..a có tập đâu.. hình như chúng nó định hát bài Tạm biệt( của Qvinh đấy ạ)..lớp 12 rồi mà
-thế ạ.. uhm bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-2/2139976/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.