Editor: Quỳnh Nguyễn
Bắc Minh Liên Thành có phần không biết chính mình đang làm những gì, bàn tay to bị Danh Khả kéo, anh cũng chỉ là đi theo hành động của cô, nghiêng thân dựa dẫm vào cô vài phần.
Cái bàn tay to kia có phần không biết làm sao liền bị cô kéo đến trên mặt của cô, đầu ngón tay đụng tới khuôn mặt bóng loáng nhẵn nhụi cô, xúc cảm đúng là thần kỳ như vậy.
Mặt nữ nhân có phải lần đầu tiên anh đụng vào hay không? Nguyên lai xúc cảm mà lại là như vậy, trơn bóng mềm mại, giống như da thịt trẻ sơ sinh như vậy.
Nhưng trở về tâm suy nghĩ, anh tựa hồ ngay cả mặt trẻ sơ sinh cũng chưa chạm qua, nào biết da thịt trẻ sơ sinh là cái xúc cảm gì.
"Không cần đi, lưu lại theo giúp ta." Danh Khả nhìn anh, thanh âm mang theo mùi rượu khàn khàn cặp mắt nhẹ nhàng nháy kia bên trong có một tầng quang mang mê hoặc lòng người chớp động.
Bắc Minh Liên Thành khép hờ mắt, biết chính mình nên rời khỏi, nhưng không biết vì cái gì, nhìn đến ánh mắt cô kia, mà lại có vài phần chịu được mê hoặc như vậy, không phải nghĩ muốn rời đi như thế.
Anh không chỉ không có rời đi, thậm chí lại vẫn ở bên giường ngồi xuống, đầu ngón tay mất ý thức từ bị mê hoặc như vậy, từ trên mặt cô nhẹ nhàng xẹt qua.
Cô là nữ nhân lão Đại, không phải nữ nhân anh có thể tranh chấp anh cũng không nghĩ tới muốn đụng chạm.
Nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3180365/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.