Editor: Quỳnh Nguyễn
Bắc Minh Dạ trầm mặc một hồi lâu, mới nói nói: "Long San San nói Tống Phù thu được một cái tin nhắn, tưởng rằng Long San San hẹn bà đi thương trường kia, mới có thể đuổi đi qua.
Anh nhìn Bắc Minh Liên Thành: "Ngươi đi điều tra thêm nơi phát ra cái tin nhắn kia."
"Tốt." Muốn tra ra số điện thoại di động Tống Phù cũng không khó, cục cảnh sát có khi là người nhận thức.
Bắc Minh Liên Thành trở về phòng, tiếp tục bận việc đi.
Bắc Minh Dạ vào phòng, Danh Khả lại vẫn nán lại ở trong phòng tắm không có ra ngoài, anh đi đến bên cạnh phòng tắm nhẹ nhàng gõ gõ cánh cửa, bên trong không có bất luận cái gì đáp lại.
Lại gõ cửa, Danh Khả nhưng vẫn là một khi động tĩnh đều không có.
Trong lòng anh bỗng nhiên xiết chặt, lập tức cái gì cũng không nghĩ muốn, đẩy cửa vào.
May mắn cửa phòng tắm cũng không có khóa lại, đẩy liền đi vào.
Nguyên lai, nha đầu kia nằm úp sấp ở cạnh bồn tắm, đã ngủ thiếp đi.
An tĩnh ngủ cất giấu bất an cùng mỏi mệt, thân thể mệt, kỳ thật, càng mệt là lòng của cô.
Bất quá là một cái tiểu cô nương vừa qua khỏi hai mươi tuổi ngay cả xã hội đều đã cơ hồ không có bước vào vài bước, cũng đã trải qua nhiều như vậy.
Ánh mắt Bắc Minh Dạ có vài phần phức tạp, đi đến cạnh bồn tắm, không có vội vã ôm cô lên tới, mà là cởi quần áo trên thân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3180338/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.