Editor: Quỳnh Nguyễn
Hai người có phần giằng co nán lại cùng một chỗ, đối với chuyện tình vừa rồi ở trên máy bay cũng không ai để ý, chỉ là tình huống biến thành như bây giờ, một cái áy náy, một cái xấu hổ.
Không biết qua bao lâu, Bắc Minh Dạ mới đưa tay đem Danh Khả kéo vào trong lòng, xoa nhẹ sợi tóc của cô, thanh âm không tính là ôn nhu, nhưng ít ra nghe làm cho người ta cực kỳ thư thái.
Chỉ là, lời nói kia nhưng là réo người vạn phần quẫn bách: "Hảo sao? Thân thể lại vẫn có khó chịu?"
Danh Khả thẳng hận không thể tìm một cái lỗ chui vào, về sau cũng không được trở ra mất mặt xấu hổ.
Thấy cô quẫn thành như vậy, Bắc Minh Dạ cười cười, lôi kéo cô đi ra ngoài rừng đi: "Có cái gì tốt thẹn thùng? Vừa rồi muốn người lại không ngừng em một cái."
Chính hắn cũng không một dạng khó chịu? Chẳng qua thật sự chưa từng gặp quá cô một mặt nghĩ muốn như vậy, tương đối mà nói, chính mình khó chịu là có thể không đáng kể rồi.
Nam nhân có thể chịu khổ, như thế nào có thể để cho nữ nhân chính mình đi theo chịu tội một dạng?
"Đêm nay, nhất định làm cho em thỏa mãn." Anh bỗng nhiên cúi đầu để sát vào bên tai của cô, thì thào thì thầm nói.
"Đừng nói nữa!" Danh không chỉ có mặt đỏ, ngay cả mang tai đều là đỏ rừng rực, chuyện này tất cả mọi người đã quên nó có được hay không? Cô đời này, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3180284/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.