Editor: Quỳnh Nguyễn
Mộ Tử Xuyên cũng không để ý tới, đi đến cạnh cửa xe mới đặt cô xuống, đem cửa xe chỗ kế bên tay lái bên kia mở ra, trầm giọng nói: "Đi lên."
Tiếu Tương vội hỏi: "Ta nói không cần..."
"Ngươi muốn để cho ta ở trong này bị người ghi hóa đơn phạt sao?" Anh hừ hừ, ánh mắt vẫn là băng lãnh: "Nơi này không phải địa phương dừng xe, còn muốn cùng ta ở trong này dây dưa?"
Tiếu Tương cắn môi, chần chờ mới cuối cùng chui đi vào.
Mộ Tử Xuyên tiện tay đem cửa đóng lại, trở về đến trên ghế lái đeo lên giây nịt an toàn, liền trực tiếp lái xe ra ngoài.
Xe rất nhanh liền chạy trên đường, nhìn là trở về trường học, Tiếu Tương mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Kỳ thật cũng không biết chính mình đang khẩn trương chút gì, người ta không phải đưa cô trở về trường học, chẳng lẽ là mang cô trở về địa phương chính mình sao?
Lần trước anh đã nói được rất rõ ràng, không cho cô dây dưa chính mình, nếu nói được quyết liệt như vậy, anh làm sao có thể còn có thể chủ động đi trêu chọc chính mình?
Đại khái là vì thời điểm anh rời khỏi, Danh Khả lại dặn dò để cho anh đưa chính mình trở về trường học, anh chỉ là vì Danh Khả mới nguyện ý đưa của cô.
Cô không khó quá, tất cả khổ sở sớm nên ngày hôm đó đã kết thúc, bây giờ còn có cái gì rất khổ sở?
Liễm liễm tâm tư, hơi hơi nâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3180050/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.