Editor: Quỳnh Nguyễn
"Ba, không phải nói tốt không lại nhắc chuyện quá khứ sao?" Danh Khả ôm cánh tay dài Danh Kính Hoa, hướng ông cười nói: "Con là con gái ba, sự tình trước kia con một chút cũng không biết trừ phi trừ phi ba ba không cần con nữa."
"Ba làm sao có thể không cần con? Nếu con là con ruột ta...." Danh Kính Hoa thở dài, đời này, có lẽ đây là tiếc nuối lớn nhất rồi.
"Khả Khả, thật sự không muốn biết cha mẹ ruột chính mình là ai chăng?" Ông nhịn không được hỏi.
Trong lòng Danh Khả chấn động, đáy mắt nhất thời chảy qua một tia quang mang dị dạng, nhưng, đạo quang mang kia cũng chỉ là trôi qua, cô ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của ông, lắc đầu: "Không phải ba ba nói cái nhà kia rất nguy hiểm sao? Cho nên, không muốn nói cho con bất luận cái chuyện tình gì có quan hệ thân thế con, nếu ba mẹ đã mất, con cho dù trở về cũng tìm không thấy bao nhiêu ấm áp."
"Kia vạn nhất... Là cái gia đình rất nhiều tiền rất lợi hại a?" Danh Kính Hoa vẫn lại là có phần bất an, cô vốn có thể sinh hoạt tốt nhất trên đời này, nhưng cô vẫn đi theo bên cạnh mình chịu khổ.
Chỉ là, gia đình kia mặc dù có tiền bạc, ngày qua được không nhất định là hạnh phúc, bi kịch mười tám năm trước, ông rất sợ sẽ rơi vào trên người Danh Khả.
Có lẽ, như bây giờ bình bình đạm đạm, mới đúng ngày cha mẹ cô muốn nhất để cho cô.
"Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3179871/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.