Editor: Quỳnh Nguyễn
"Cái gì không quan hệ? Tôi là bạn của Dạ!" Thang Phỉ Phỉ trừng mắt nhìn Hỏa Lang một cái, thở phì phì nói.
Hỏa Lang nghiêng đầu, một đạo ánh mắt sắc bén mà dày đặc bắn tới cô ta.
Ánh mắt này giống như lưỡi dao sắc bén, lập tức đâm thẳng trong mắt Thang Phỉ Phỉ, cô ta hoảng sợ, chưa từng gặp ánh mắt ngoan độc như vậy, nhất thời hoảng hốt, vội vàng lại đi đến phía sau Bắc Minh Dạ, tìm kiếm lấy một chút bảo hộ.
Ánh mắt nam nhân này nhìn cô ta giống như muốn đem cô ta ăn sống nuốt tươi như vậy, khủng bố như vậy thật đúng là hiếm thấy, bất quá là phản bác một câu mà thôi.
Nữ hài khóc đến giống như một bãi nước trước mắt này rốt cuộc là ai? Hai người kia lại là cái quan hệ gì? Cô ta phản bác một câu nam nhân này cũng đã tức giận muốn giết cô ta rồi.
Chữ "Giết" này chớp lóe trong đầu, cả người nhất thời liền không tốt, Thang Phỉ Phỉ nhịn không được níu góc áo Bắc Minh Dạ, may mà Bắc Minh Dạ không có kháng cự.
Hôm nay Bắc Minh Dạ tựa hồ đối với cô ta đặc biệt thích như vậy, tùy ý cô ta tiếp sát như thế nào dựa sát vào nhau cũng không cự tuyệt, trong lòng cô ta vui vẻ, ánh mắt khinh thường lại hướng Hạ Thiên Kim thổi đi.
Ả ta muốn khóc khiến cho ả ta khóc đủ, xem ra Bắc Minh Dạ cũng không thèm để ý, loại khóc này phần lớn đều đã chỉ là diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3179344/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.