Editor: Quỳnh Nguyễn
Mộ Tử Khâm lời nói không ngừng tại trong đầu Danh Khả lượn vòng, cô có phần không rõ ràng, hoặc là nói chính mình không muốn đi không muốn lí lẽ rõ ràng.
Đáy mắt tích luỹ một chút một chút ánh sáng, mãi đến thấy rõ mặt Tiếu Tương, cô mới hít một hơi, miễn cưỡng xả ra một chút ý cười: "Không có gì, chỉ là nhớ tới một sự tình. "
" Vừa rồi là ai điện thoại cho cậu điện thoại? "Tiếu Tương lại hỏi.
Danh Khả lắc lắc đầu: "Không nhớ rõ rồi. "
Muốn từ trong tay cô ấy cầm điện thoại trở về, Tiếu Tương lại thối lui một bước, dùng lực cầm điện thoại, trừng một chuỗi dãy số xa lạ trên màn hình điện thoại di động.
Cô vốn không nên hỏi đến chuyện của cô ấy, cũng biết cô ấy vẫn có việc gạt chính mình, nhưng chỉ cần cô ấy trở về, bình yên vô sự tiếp tục cuộc sống của cô ấy, cô liền không hỏi nhiều rồi.
Nhưng như bây giờ cô ấy rõ ràng chịu được kinh hách, hoặc là nói ra ngoài sợ hãi đáy mắt còn có một nét tuyệt vọng cô chưa bao giờ thấy, cô ấy cư nhiên tuyệt vọng thành như vậy, cô không hỏi rõ ràng như thế nào có thể tâm an.
"Cậu không nói cho tớ tớ liền gọi lại xem." Cô nói.
Danh Khả ngẩn ra, nhất thời bị lời của cô ấy hoảng sợ, vội vươn tay đến đoạt di động của mình, vội la lên: "Không cần hồ nháo, Tiếu Tương, cậu đã nói không hỏi qua, tớ cũng không muốn giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3179328/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.