Editor: Quỳnh Nguyễn
Danh Khả đi tới ngồi xuống ở trên ghế, cầm đũa lên, do dự một hồi lâu vẫn lại là nhịn không được hỏi: "Đi vách núi đen rèn luyện như thế nào? Có thể bị nguy hiểm hay không?"
A Kiều nhìn cô một hồi, cuối cùng cười cười: "Thì ra cô lo lắng tiên sinh, đừng sợ, trên thân bọn họ đều đã trói dây thừng, tỷ lệ nguy hiểm không lớn."
Tỷ lệ không lớn! Tay nhỏ run lên, chiếc đũa trong tay thiếu chút nữa ngã rơi xuống, cô nhìn A Kiều, rõ ràng không nên quan tâm nhưng vẫn lại là có vài phần hoảng hốt: "Tỷ lệ không lớn là có ý tứ gì? Nói cách khác vẫn lại là có ngoài ý muốn sao?"
"Ngoài ý muốn có đôi khi là khó tránh khỏi, yên tâm đi, bọn họ đều đã mua bảo hiểm rồi." A Kiều tóm lấy tóc, không biết cô vì cái gì khẩn trương như vậy, ngẫm lại có thể là bởi vì cô chưa từng có tiếp thu huấn luyện như vậy, đối với chữ vách núi đen có vài phần hoảng hốt rồi.
Cô lại cười cười, vỗ vỗ bờ vai cô ấy, ôn nhu an ủi: "Cô không cần lo lắng, sân huấn luyện tiên sinh mở lâu như vậy, từng ấy năm tới nay cũng liền chỉ có ba cái đội viên ngã tiếp xuống."
"Bốp" một tiếng, chiếc đũa trong tay Danh Khả vẫn lại là chạy không khỏi vận mệnh rớt xuống, cô bỗng nhiên đứng lên, mới vừa đứng lên mới phát hiện hai cái đùi chính mình căn bản không có dư thừa khí lực, vừa đứng lên tới liền chua xót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3179312/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.