Editor: Quỳnh Nguyễn
Trong lòng Danh Khả nói không nên lời cái tư vị gì, vừa rồi rõ ràng đã hết hy vọng, cũng bởi vì một cái quyết định tạm thời Bắc Minh Dạ cô lập tức cảm giác chính mình từ địa ngục bò lên Thiên đường.
Thì ra hỉ nộ ái ố của cô thật đúng là tất cả đều nắm giữ ở trong bàn tay nam nhân này.
"Cảm ơn." Rốt cục vẫn lại là mở miệng, nói với anh cảm ơn, mắt nâng lên vụng trộm nhìn anh một cái, là thật cảm kích.
Kỳ thật cô thật là cái người rất đơn giản, cho cô một chút ánh mặt trời cô là có thể sống được cực kỳ sáng lạn.
Bắc Minh Dạ hạ mắt nhìn cô, sau khi chống lại tầm mắt thâm u làm cho người ta thấy không rõ, Danh Khả lập tức xoay mặt né tránh ánh mắt của anh, không phải chột dạ, chỉ là mỗi lần đối với ánh mắt của anh có vài phần bất an.
Nhưng trong lòng Danh Khả có vài phần không yên cùng do dự, cùng lúc hi vọng ban đêm còn lại nhanh hết, thật sớm rời khỏi anh, về phương diện khác lại thật sự không nghĩ muốn cùng với anh, không muốn lại bị anh áp chế, tùy ý khi dễ.
Mâu thuẫn, có đôi khi thật không biết nên làm cái gì bây giờ.
Rất nhanh xe lại ngừng lại góc ở phía sau cửa, chỉ là lúc này người so với buổi sáng nhiều không ít, trên đường lui tới hơn phân nửa đều là học sinh trường học.
Có tiếng xe như vậy, cho dù không phải Maybach
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3179000/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.