Chương trước
Chương sau
Chương 591:

Nói đến đây, ánh mắt Lê Tiến Minh trở nên u ám, không có một chút ánh sáng.

Một tay bóp cằm của cô nâng lên, anh cau mày, cúi đầu nhìn cô: “Em quên anh rồi đúng không, hoàn toàn quên rồi có phải không?”

“Cho dù anh chết, em cũng không quan tâm, không để ý tới có phải không?”

“Em không cho phép anh nói những lời này!” Tống Ân lập tức hôn lên anh, muốn ngăn chặn những lời nói khiến lòng cô khó chịu, hoảng hốt.

Lê Tiến Minh không nghĩ là cô sẽ đột nhiên hôn mình. Anh bị chấn động trong chốc lát, rồi sau đó theo đà của nụ hôn ấy làm nó trở nên điên cuồng.

Hai người giống như muốn dùng tất cả nỗi nhớ nhung, mất mác và khổ sở trong nửa tháng phải tách xa này để hôn nhau. Trong một cái chớp mắt, tất cả những cảm xúc ấy trở thành mây khói, hai người quấn quýt đối phương không muốn rời xa.

Lê Tiến Minh đè Tống Ân ở trên sô pha, bàn tay nóng như lửa tiến vào trong quần áo cô.

Tống Ân cũng nhiệt tình đáp lại anh.

Nhưng…

Ngay thời điểm mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, Tống Ân chợt tỉnh táo lại.

Mình đang là phụ nữ có thail Hơn nữa, hiện tại đứa nhỏ còn chưa đầy ba tháng, đây là khoảng thời gian rất nguy hiểm. Không chỉ vậy, hiện giờ anh đang say trong men rượu, động tác thô bạo, rất có thể sẽ làm đứa nhỏ bị thương.

“Chờ một chút..” Tống Ân thở hổn hển, hai tay chống trên vai anh, vừa thở gấp vừa mở miệng nói: “Chờ một chút, Tiến Minh…”

“Không chờ được…” Giờ phút này Lê Tiến Minh rất khó chịu, súng đã lên cò như này, còn chờ kiểu gì?

“Không được” Tống Ân giữ lấy một tia lý trí, nói: “Em đang mang thai! Em hiện tại là phụ nữ có thai, không thể làm!”

“..” Quả nhiên, người nào đó trên người cô bị chấn động.

Rồi sau đó, anh chậm rãi vặn vẹo cúi đầu, lại ngẩng đầu lên nhìn cô: “Em… vừa mới nói gì?” Tống Ân cắn môi: “Em… em mang thai con của anh… Còn chưa đầy ba tháng…” Mang thai?

Lê Tiến Minh giống như bị cái gì đập vào đầu, ngồi đờ người vì choáng váng một lúc lâu. Sau đó, anh nắm chặt tay của Tống Ân, lấy tay cô đập lên mặt mình: “Em đập anh mấy cái, hình như anh uống rượu nhiều quá, hay là đang nằm mơ? Là thật sao?” Tống Ân buồn cười: “Ngốc nghếch, anh thật sự sắp được làm cha rồi. Vừa dứt lời, cô cắn lên môi dưới của anh một ngụm. Lê Tiến Minh bị cắn đau, lại bị tin tốt hôm nay làm choáng váng, anh cảm giác cơn say được giải hơn phân nửa.

“Anh thật sự sắp được làm cha?” Anh vẫn không thể tin được.

“Phải”

“Anh thật sự sắp được làm cha?” Anh ôm chặt Tống Ân vào lòng.

“Đúng vậy! Này! Anh mau thả em xuống!”

Lê Tiến Minh mở mắt ra, thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt là trần nhà.

Anh nhìn quanh bốn phía, là khung cảnh quen thuộc trong nhà của Tống Ấn.

Anh lập tức bật dậy ngồi trên giường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.