Chương 401:
Nhưng… Cả đêm không có tin tức gì. Thậm chí không có một tin nhắn.
Sự thất vọng của Du Ánh Tuyết dần dần chuyển thành lo lắng. Tình huống như vậy chưa từng xảy ra trước đây.
Cô nghĩ vậy, cuối cùng vẫn không nhịn được.
Cô lật người đứng dậy xuống giường, cầm lấy điện thoại rồi đi ra ngoài.
Điện thoại đổ chuông nhiều lần trước khi cô nghe thấy giọng nói của dí “Alo, dì Lý là tôi” Du Ánh Tuyết lập tức ngồi thẳng.
“Ánh Tuyết” “Phong Khang có ở đó không?” Du Ánh Tuyết sốt ruột hỏi.
ở đầu dây bên kia, dì Lý im lặng trong chốc lát.
“Sao vậy?” Du Ánh Tuyết không nghe thấy câu trả lời, trong lòng có chút lo lắng, “Có phải đã xảy ra chuyện gì không?
“Nào có thể xảy ra chuyện? Cháu lại đang suy nghĩ lung tung rồi. Tối hôm qua cậu ấy không về. Nghe nói gần đây cậu ấy đi công tác, mấy ngày nữa có thể không về.” Di Lý giả vờ thoải mái, đổi chủ đề :”Còn cháu đấy, ở bên kia có một mình, phải chăm sóc tốt cho bản thân, nhớ chưa?”
“Ừm, vâng” “Có ăn ngon, ngủ ngon không?”
“Ừm… dì Lý, dì có biết anh ấy đi công tác ở đâu không?” Du Ánh Tuyết thật sự không có tâm trạng nói chuyện phiếm, trái tim cô chỉ nghĩ đến anh.
Ngày mai là cuối tuần, cô có thể về tạo cho anh ấy một bất ngờ được không?
Du Ánh Tuyết đi bộ đến công ty, suy nghĩ miên man. Càng nghĩ về điều đó, cô càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-cua-vi-tong-tai-ba-dao/1209269/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.