“Cái gì mà có phúc với không có phúc, cậu cháu hoàn toàn không có ý định kết hôn, lần trước rõ ràng cậu đã nói là sẽ không cưới dì Hoàng Quyên rồi mà… mọi người chỉ ăn nói hàm hồ thôi” Kiều Thanh Hằng ở bên cạnh bất mãn lẩm bẩm, đôi đũa không ngừng chọc chọc vào bát.
Du Ánh Tuyết liếc cô ta một cái, Kiều Vân Nhung ở bên cạnh nghe thấy bèn đập lên bàn tay đang chọc loạn lên của Kiều Thanh Hằng rồi thấp giọng cảnh cáo: “Con nhóc này đừng nói năng linh tinh!” Kiều Thanh Hằng bĩu môi, miễn cưỡng ngậm miệng lại.
“Ông chủ bà chủ, cậu ba về rồi ạ” Người giúp việc bước vào phòng ăn thông báo.
Chú ba? Kinh ngạc, run rẩy.
Du Ánh Tuyết nắm chặt đôi đũa, vô thức ngẩng đầu lên. Những người khác cũng ào ào ngẩng đầu lên nhìn.
Kiều Phong Khang đang đứng ở cửa phòng ăn, vừa cởi chiếc áo vest may thủ công ra vừa bước vào phòng ăn. Ánh mắt anh lướt qua mọi người, lúc lướt qua người Du Ánh Tuyết thì bắt gặp ánh mắt cô nhưng anh không dừng lại một giây nào mà quay đi luôn như thể cô chỉ là một người bình thường, hoàn toàn không quan trọng.
Du Ánh Tuyết thấy hơi xấu hổ và thất vọng một cách khó hiểu, cô cúi đầu xuống.
“Con về muộn rồi” Anh nghiêng người ôm hai vị trưởng bối.
Ở bên kia bàn ăn, Tô Hoàng Quyên đứng dậy cười với anh: “Sao anh lại quay về? Không phải anh nói hôm nay sẽ không về sao?” “Tôi muốn cho mọi người một bất ngờ.” Nên anh đã về.
Kiều Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-cua-vi-tong-tai-ba-dao/1208927/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.