Kiêu Phong Khang đến gần, hỏi: “Có chuyện gì
vậy?”
Anh vừa nói chuyện vừa đưa tay tới, không tự
nhiên lắm ôm cỏ từ trên vai Phùng Linh Nhi qua
Tay còn lại cấn thận đỡ đầu cô, để cô dựa vào vai
anh thoải mái hơn
“Chú ba” Ở trước mặt Kiều Phong Khang,
Phùng Linh Nhi cực kỳ ngoan ngoãn, cơ thế cũng
đứng tới thẳng tắp: “Tối nay bọn cháu họp lớp,
Anh Tuyết uống nhiều mấy ly nên cháu đưa cậu
ãy vê”
“Làm phiên cháu rôi” Kiêu Phong Khang gật
đầu với Phùng Linh Nhi
“Không phiền chút nào hết. Chỉ là gần đây
tâm trạng của Ảnh Tuyết luôn không tốt, tốt nhất
sáng mai chủ ba có thế khoan dung một xíu, để
ấy đi thi thật tốt”
Tâm trạng không tõt?
Con nhóc này đã thoát khỏi sự quản thúc của
anh, được dọn ra ngoại như CÓ mong muôn, còn
không vui cái gì?
“Tôi biết rồi “
“Vậy là được rồi, cháu về trước đây”
”Dì Lý, gọi tài xế đưa cô Phùng về ”
“Vâng, cậu chủ”
Dì Lý đưa Phùng Linh Nhi ra ngoài, thoáng cái
trong cả phòng khách chỉ còn lại hai người bọn họ
Kiêu Phong Khang đỡ eo Du Ảnh Tuyết, cảm
nhận được độ ấm của cô, ngửi thấy hơi thở cô
gần trong gang tấc mới cảm thấy chân thật
Nhóc con của anh, đã trở về
Lại trở về trong tâm tay của anh, trong vòng
tay của anh
Lúc này, trái tim đã trống rông bãy lâu nay mới
buông xuống và được lãp đầy lần nữa
“Linh Nhi, tớ không muốn làm chó con… Tớ
không quay về đâu… Làm chó con mất mặt lắm
Cô mơ mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-cua-vi-tong-tai-ba-dao/1208897/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.