Qua loa, dứt khoát, không phải đang trưng
cầu ý kiến của cô mà chính là đang ra lệnh
Cô không nhúc nhích, trong lòng xoắn xuýt, dù
sao cô cũng là người có da mặt mỏng
Từ sau tối hôm nay, sau khi nghe thấy những
lời khó hiếu kia của chú tư, trong thời gian ngắn,
cô thật sự không có cách nào ở chung một phòng
với anh, nhất là vừa rồi trong đầu cô xuất hiện hai
từ kia, Du Ảnh Tuyết càng bị dọa sợ không nhẹ
Anh lại không để ý đến cô, đi đến từng giá
sách, vẫn đang lựa chọn sách, một lúc lâu, anh
bông nhiên từ trong sách ngấng đầu lên, nghiêm
khắc nhìn chăm chẳắm vào cô: “Học đi!”
Còn nghiêm khắc hơn cả cha ruột
Vì thế, người như vậy, làm sao có thế đang tán
tính với cô chứ?
Du Ảnh Tuyết nghĩ như thể, lè lưỡi, trong nháy
mắt, trong lòng cô cảm thấy tự nhiên hơn không ít
Vì thế ở trong phòng làm việc, ai làm việc của
người đó
Du Ảnh Tuyết ngồi ở trên bàn làm bài tập, Kiêu
Phong Khang dựa người vào giá sách để đọc
sách
Thời gian giỗng như đang dừng lại, trong
không khí đều là hơi thở an tĩnh
Nhiều lần, Du Ảnh Tuyết không nhịn được, ánh
mắt liếc thoáng qua anh. Từ góc độ của cô chỉ có
thế thấy được sườn mặt của anh, đường nét trên
qương mặt anh rất hoàn mỹ, góc cạnh rõ ràng
giống như một tác phẩm điêu khắc. Du Ánh Tuyết
không nhịn được sinh ra hiếu kỳ, một người đàn
ông đẹp trai như vậy, lại có tiên, đã hơn 30 tuổi rồi,
sao anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-cua-vi-tong-tai-ba-dao/1208892/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.