Người dịch: Hồng bao tử
Hỏi tôi?
Quỷ hồn này khi còn sống nhất định là một người có ý chí kiên định, đến giờ còn lưu lại một chút thanh minh.
"Tôi là người trong nước , được lão chiến hữu của ông ủy thác, tới nơi này siêu độ các người ." Tôi trả lời.
Hồn ma có chút vất sức truy vấn: "Ai? Ai ủy thác cho cô? ”
"Cái này... Tôi không thể tiết lộ, ông biết là chiến hữu là được rồi, các người không bị lãng quên, hậu nhân... À... Hậu thế cũng còn nhớ các người. "Tôi an ủi một câu.
Quả thật có một bộ phận hậu nhân nhớ tiên liệt, nhưng cũng có một bộ phận đã sớm quên mất những người dùng máu thịt chống đỡ cột sống quốc gia.
Giang Khởi Vân đột nhiên mở miệng nói: "Ta cho ngươi một lộ dẫn, ngươi đi Minh phủ, sẽ có quỷ thần chỉ dẫn ngươi cùng người đó trong mộng gặp nhau, có cái gì muốn nói thì nói đi, chỉ có một cơ hội."
Anh ấy nói, rồi bật lên một chút huỳnh quang từ ngón tay của mình.
Huỳnh quang dung nhập vào thiên linh quỷ hồn, hắn mờ mịt nhìn về phía tôi , một bên xoay người, một bên còn theo thói quen "giắt súng ra sau lưng" – cho dù trên vai hắn sớm đã không còn súng.
Giang Khởi Vân nói, vong hồn sau khi siêu độ cũng không muốn rời đi, nhất định là có chấp niệm rất sâu, loại chấp niệm này cũng không phải hận ý, nếu không đã sớm biến thành lệ quỷ.
Cho nên anh ấy không chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/2790223/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.