Người dịch: Hồng bao tử + Táo đỏ
"Chẳng phải anh nói ngoài ý muốn cũng có thể xảy ra sao, anh nhanh chóng gọi điện thoại cho Lâm Ngôn Thấm hỏi đi!" Tôi thúc giục.
Đầu óc của anh trai tôi lần đầu tiên bị bong bóng màu hồng làm tắc nghẽn, lại mờ mịt hỏi: "Anh biết hỏi cái gì..."
Chuyện này! có cần phải nghĩ không?
Đương nhiên là cơ thể có cảm thấy khác thường không, kinh nguyệt hàng tháng có đều đặn hay không, hoặc là thử mua bút thử thai kiểm tra xem sao.
Anh trai tôi nhíu mày nói: "Nhất định là em nhầm rồi, Giang Khởi Vân chỉ nói một khả năng như vậy, mà em đã nghe ra gió chính là mưa!"
Phốc... Tôi không quá kích động sao !
Anh trai tôi từ đầu đến cuối đều tỏ ra bình tĩnh như vậy, có thể nhìn thấy dáng vẻ luống cuống tay chân của anh ấy cũng chỉ có ở trong mộng tưởng của tôi.
"Đây không chỉ là chuyện em kích động. Nếu tin tức xác định, em đoán chừng ba, bà nội, cụ cố, cụ bà sẽ kích động đến ngất xỉu. Nhất là cụ cố, đại khái là nhìn thấy tôn tử đời thứ năm xuất thế, phải hưng phấn đến sống thêm hai mươi năm nữa."
"Khụ khụ khụ. Vu Quy và U Nam chính là gia tôn, hiểu không?" Anh trai tôi bị tôi làm cho dở khóc dở cười.
"Điều này khác nhau mà! Đừng nói nhảm nữa, hãy gọi đi, nhanh lên!" Tôi xoa xoa tay, hưng phấn nói. "Nếu như anh ngại nói với Lâm Ngôn Thấm, để em nói hộ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/2790215/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.