Người dịch: Hồng mụi mụi
Khói xanh nhàn nhạt phiêu tán, cả đại điện trở nên mông lung.
Loại cảm giác này tôi đã trải qua quá nhiều lần. Giới hạn âm dương sẽ luôn làm cho người ta cảm thấy như cách nhau một tầng thủy tinh. Cảnh vật đều trở nên mơ hồ.
Gió lạnh thổi lên gạch xanh trên mặt đất, một trận lạnh lẽo theo bắp chân dâng lên.
Âm Dương vốn là một thể song sinh, Thái Cực Song Ngư cũng là trong đen có trắng, trong trắng có màu đen.
Cảnh tượng đồng dạng, sau khi mở ra giới hạn âm dương, lập tức biến thành một quang cảnh khác.
Nơi này chính là pháp môn, khi và chỉ khi chân vượt qua âm dương hoặc người liên quan đến Minh phủ có thể mở ra.
Hai đội âm binh cùng quỷ sai âm lại giơ ô lên, âm soái do A Nguyệt cô nương cầm đầu ra nghênh đón, đi tới trước mặt quỳ xuống hành lễ: "Cung nghênh đế quân đại nhân cùng tiểu nương nương, lão vương gia ở tiền đường phủ nha chờ đợi, mời đi xe."
Phố Tiền Phủ Nha?
Tôi nhìn về phía Giang Khởi Vân, anh vươn tay về phía tôi, một bên thản nhiên nói: "Được."
A Nguyệt cô nương nhìn trộm tôi, vẻ mặt cẩn thận.
Làm gì? Sợ tôi cáo trạng? Tôi đã kiện rồi.
Cho dù là diễn kịch, cũng không thể lấy con trẻ ra làm kịch. Nếu thật sự U Nam ngã một chút, tôi khẳng định không quan tâm đến gián điệp hay không gián điệp, liều mạng trước rồi nói sau.
Lúc trước khi mang thai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/2790194/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.