Dịch: Vi Vu 
Thẩm Thanh Nhụy miễn cưỡng nói lên câu Tiểu Nương Nương, quả thật là cắn răng để nói. 
Nhìn thấy cô ấy miễn cưỡng cúi đầu, tôi cảm thấy có chút không đành lòng... tôi rất ít khi trả thù tâm, nếu bị anh tôi biết, nhất định sẽ mắng tôi không có tiền đồ. 
Tính cách này của Thẩm Thanh Nhụy, nếu không có sự bảo vệ của Thẩm lão thái, về sau nhất định sẽ gặp bất lợi. 
Tôi cắt đứt sợi dây trên tay cô ấy, yêu cầu cô ấy nắm lấy dây cứu sinh, rồi tự mình lội qua đây 
Người dân miền núi đã mang theo cung nỏ và súng săn bắn tự chế, Tiểu Nghiệt cảnh giác lùi lại, nói: "Giữ chặt sợi dây thừng! Chúng ta Đi thôi!" 
“Hả?” Anh tôi vừa mới cúi xuống, cầm lấy dây cứu sinh trên tay, thì Tiểu Nghiệt đã lao về phía anh ấy 
Anh tôi bị Tiểu Nghiệt bám trên lưng, Tiểu Nghiệt ngậm một đầu dây thừng, lao về phía chúng tôi. 
Tôi hiểu ý đồ của nó, thả người, nhảy lên lưng nó ngồi, anh tôi mạnh mẽ đỡ lấy tôi, chúng tôi ngồi trên lưng nó, còn thây thừng thả treo lơ lửng bên dưới..... 
Treo một đám châu chấu? 
Giữa sự sống và cái chết, con người luôn có thể bộc phát sức mạnh phi thường, 4 người phía dưới, bao gồm cả Thẩm Thanh Nhụy, dùng hai tay nắm chắc lấy dây cứu sinh, siết chặt thành một quả bóng. 
Tiểu Nghiệt là dị loại có thân thể đắc đạo, nó là một tiên thú đã tiến vào Thanh Hoa Trường Nhạc giới, may mắn có thể được Thanh Hoa Đại Đế, một Đại Tôn Thần giảng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1804033/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.