Dịch: Vi Vu
Lâm Ngôn Thấm thật hiểu ý, tôi nói với cô ấy, tôi không mặc áo lông thú, ngay lập tức cô ấy cũng cởi chiếc áo xuống, rồi cùng tôi khoác chiếc áo lông vũ đi ra ngoài.
Tôi hỏi cô ấy tại sao lại không mặc áo lông thú. Cô ấy cười nói, mặc đồ giống như tôi cũng rất đẹp.
Hoá ra cô ấy lại để ý đến tâm trạng của tôi như vậy, trong trường hợp như đêm nay, mọi người đều trang điểm kỹ càng, quần là áo lượt, để khoe khoang nhan sắc của mình, mà tôi lại mặc áo lông vũ, phỏng chừng sẽ bị những đôi mắt danh lợi kia cười nhạo.
Gia đình của các quan chức cấp cao này, có thể chế giễu bất kỳ ai, nhưng không dám chế giễu Lâm Ngôn Thấm.
Cho nên, lúc tôi cùng cô ấy mặc áo lông vũ bước vào, những người đó không dám khinh bỉ, họ chỉ giả vờ lộ ra ánh mắt hâm mộ, thưởng thức
Tôi đã âm thầm tặng một trăm lượt thích cho IQ của Lâm Ngôn Thấm, khó trách anh tôi lại thích cô ấy đến vậy, đại tiểu thư này, thực sự có IQ rất cao, thảo nào, cô ấy đã dẫm lên nơi khó nhất của anh tôi, hiện giờ lại còn mặc kẹt trong trái tim anh ấy nữa.
” Tiểu Kiều, cô đang cười cái gì vậy?” Lâm Ngôn Thấm khó hiểu nhìn tôi.
” cười anh tôi có vận khí tốt, lại còn tinh mắt!”
” Hả?”
” Thôi, mau đi tìm Kỳ Khả Hân và anh trai cô đi!” Tôi thấp giọng thúc giục
Đây là một hội quán cao cấp, cực kỳ kín tiếng và bí ẩn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1804009/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.