Chương trước
Chương sau
Đi giao hoá rồng, đây là một thần thoại trong truyền thuyết, con rắn 500 năm thành giao, còn giao sau ngàn kiếp thì hoá thành rồng.
Nhưng đây cũng chỉ là tin đồn, theo quan điểm thông thường của chúng tôi, người sinh ra đã có âm dương nhị khí, ba hồn bảy phách, linh thể, đối với tu đạo, cái này được coi là điều kiện mà ông trời đã ưu ái.
Dị loại tu đạo, so với nhân tu còn khó khăn hơn nhiều.
Nhân tu nói luyện tinh hóa khí, luyện khí hóa thần, Luyện Thần Hoàn Hư, các Tôn Thần tiên gia đều vì một đoàn dương khí mà về với trời.
Mà dị loại tu đạo cần phải biến âm thành dương, phải trải qua lôi kiếp Càn Dương Cương khí, nếu độ kiếp mà thành công thì có thể cởi bỏ bản chất, nếu không thành công, thì đạo hạnh trăm ngàn năm đều là giấc mộng bồi hồi.
Rắn là loại máu lạnh cực âm, thỉnh thoảng trêи núi có những con rắn lớn bị sét đánh, hoặc là có những giấu vết của đi giao ở phương nam để lại sau những trận đại hồng thủy( lũ lụt).
Hầu hết những lời đồn này đều không phải là đi giao hoá thành rồng … Trong các trường hợp, rắn sẽ luôn là rắn, cho dù có đạo hạnh, tu thành Liễu Tiên, cuối cùng có là đi giao hoá rồng hay không, thì vẫn là một sự kiện rất nhỏ
Hơn nữa, ở đế đô này, từ xưa đến nay nguồn nước chính là vật liệu quan trọng nhất, khó có lũ lụt, thì lấy đâu ra đi giao đến đây được?
Lão phương trượng nghe thấy câu hỏi của tôi, mở to mắt ra nhìn, gật đầu nói:” tiểu bằng hữu, ngươi thật là người trời sinh có đạo tâm, hai người các ngươi từ lời nói đến cử chỉ, đều là người hiểu biết, tiểu bằng hữu này hiểu biết rộng rãi với thế tục, hẳn là ngươi cũng hiểu biết rõ tu hành”
Tôi cười cười, quả thật tôi cũng đang tu hành …. Cùng với Giang Khởi Vân, không thiếu những lúc bị anh ấy dạy tư tưởng của Đạo Giáo.
Ngài ấy nói:” đi giao là một chuyện, nếu ở trước mặt hai vị mà nói nó vô cùng kỳ diệu, thì có vẻ như chỉ là múa dìu qua mắt thợ thôi, lão nạp tin tưởng ngàn năm qua có việc đi giao hoá rồng, nhưng nơi này, không phải là nơi có địa phúc như vậy ….. Ngược lại, nơi này còn có âm khí rất mạnh”
” vậy vì sao ngài lại nói là đi giao?” Tôi không hiểu nhìn ngài ấy.
Lão phương trượng gật đầu nói:” hai vị tiểu bằng hữu là người phương nam, hẳn là không biết dưới Đế Đô này có đi giao?”
” ….. Bên dưới có đi giao?” Anh tôi hỏi.
Lão Phương trượng gật đầu:” Đúng vậy, lão nạp đoán, đầu của những người này hẳn là được chôn ở dưới nhánh sông ngầm, sau đó …… Không biết từ khi nào, những con sông ngầm này bị khô hạn và thay đổi hướng …… Hơn nữa những đầu man này, hai người tưởng tượng không ra được đâu, xích sắt xuyên qua hai hốc mắt, toàn bộ được khóa ở trêи một sợi xích”.
” Cái gì?!”
Tại sao lại phải làm như vậy?
Tôi biết chiến tranh không thể nói về nhân đạo, nhưng ….. Nhưng phí sức lực làm cái này để làm gì vậy?
” Hai vị Tiểu Bằng Hữu có nghe đồn về chuyện khóa long Tĩnh ở đế đô không?”
” Chúng ta đã nghe qua rồi, những người ở trong vòng tròn, còn có ai chưa từng nghe qua chuyện này nữa đâu? Cấp cao đã sớm hiểu rõ chuyện này là như thế nào, chẳng qua cố ý đem lời đồn để lại ở dân gian, làm sinh chúng có tâm kính sợ mà thôi”. Anh tôi nói.
Loại giếng này là trí tuệ của lão tổ tông, lúc đó, không có dụng cụ thăm dò kỹ thuật khoa học, chỉ có thể sử dụng phong thủy Kham Dư Chi Thuật, để tìm miệng giếng, sau khi tìm được miệng giếng, bắt đầu tiến hành mở rộng miệng giếng, thông đến sông ngầm.
Nhưng không biết cuối cùng sông ngầm sẽ chảy về đâu, vì phòng ngừa lũ lụt hoặc khô hạn, nên đã sử dụng một loại phương pháp — ” xích sắt đổ tắc” để kiểm soát dòng chảy và tốc độ của sông ngầm.
Không biết xích sắt bỏ xuống giếng, chất đống dưới sông tối bao lâu, thời nhật chiếm đóng, bọn chúng cảm thấy bên dưới có kho báu, liền ép buộc bá tánh đến kéo xích sắt lên, kết quả kéo thật lâu mà cũng không thể kéo lên được.
hơn nữa trong giếng còn có mùi tanh của nước đen, còn có những tiếng động ầm ầm, cộng với lời đồn thổi trong dân gian, khiến quân xâm lược nhật sợ hãi ném xích sắt ở lại
Đây là sự kết tinh của trí tuệ, đến nay nhiều người vẫn cho rằng, đi giao nằm dưới giếng Long Tĩnh của đế đô.
Cấp cao biết đó là bí mật, nhưng không cố gắng giải thích cho dân chúng.
” Những chiếc đầu người này được kéo ra từ nửa hầm ngầm khô khốc, chắc hẳn là người nào đó là muốn lấp miệng giếng, Nhưng vì không có thời gian để chế tạo nên một cái dây thừng thật lớn, liền sâu hàng trăm trước đầu người để lấp đầy”.
“Sau đó thì sao? Khi vị công tử cấp cao này đang phát triển dự án, hắn đã kéo mớ đầu người củ tỏi này lên, Cho rằng cứ đem đầu người mang đi mai táng thích đáng là được? Kết quả những đầu người này ở nơi có âm khí lâu năm, một đám đều ngập tràn điện lưu, nơi nơi bay loạn?” Anh tôi hỏi
Lão phương trượng gật đầu
” Vậy tại sao Ngài lại nói chuyện này không phải pháp sư phàm nhân nào cũng có thể giải quyết được?” Tôi hỏi.
” Pháp Sư phàm nhân có thể dễ dàng xem âm xem Dương, nhưng không thể nào mời được thần chỉ ra tay ….. “
Lão Phương trượng liếc nhìn tôi một cái:” lão nạp không có trực tiếp đề cử mộ tiểu thư, mà chỉ hướng vị công tử cấp cao kia đề nghị, để hắn có thể mời được một Pháp Sư có thể du tẩu âm dương….. Hiện giờ trong vòng tròn, các pháp sư có bản lĩnh như vậy càng ngày càng ít, cho dù không có người giật dây bắc cầu, thì đến cuối cùng hắn sẽ tìm mộ gia hoặc thẩm gia!”.
” Vì sao lại muốn tìm chúng ta ….. người hành tẩu được âm dương hai giới không Chỉ có chúng ta ….” Tôi nhíu mày nói.
Lão Phương trượng thở dài:” Tiểu Bằng Hữu mộ gia, thân phận của ngươi không giống người bình thường …. vừa rồi ở ngoài cổng núi, ngươi có thể Triệu Hoán được Quỷ sai, nói như vậy thì ngươi cũng có thể mời được những thần chỉ khác ra tay…..”
” ngài muốn mời ai tới? Thất bát gia?” Tôi khó hiểu nhìn lão Phương trượng
Lão Phương trượng nhẫn nhịn, tựa hồ như không muốn tiết lộ chính sự, để không hao tốt phúc thọ của mình, chỉ nói một câu:” ngươi có thể hỏi các vị thần ở Minh giới, ở đó có một vị thần chỉ chuyên thu thập những đầu man này …..”
Gánh nặng này bị đẩy đến không còn một mảnh, lão Phương trượng này cũng là một nhân tinh.
Lão phương trượng nói đi giao, là ám chỉ việc mạch nước ngầm bị cạn kiệt hoặc bị chuyển hướng, những đầu người này mất đi mục đích sử dụng, liền ở trong dòng sông lạnh giá hóa thành tinh.
tôi đến cổng sau của chùa để Triệu Hoán thất bát Gia, hai người bọn họ một đường đến đây đều cãi nhau inh ỏi, hình như bát gia đang oán hận thất gia, bởi vì thất gia luôn đem việc đùn đẩy cho hắn làm.
” Lão bát ~~~ hiện giờ ở thiên tử điện, việc khó chồng chất như núi, ta làm sao có thời gian đi Câu Hồn, hì hì liên lụy đến ngươi có chút thôi mà ….. Chờ Đế Quân Đại Nhân từ Ly Ảo Cảnh trở về, ta sẽ mời ngươi đi uống rượu!”
“Uống cái đầu của ngươi! Ngươi uống say liền ngủ ở Thiên Trường Địa Cửu, hừ hừ còn không phải là lão tử ta đi làm việc thay ngươi sao”. Bát gia tức giận nói.
Tôi có thể hiểu được tâm tình của Bát Gia, có được một huynh đệ tốt như thất gia, hẳn là sẽ rất khổ sở, ai kêu Bát Gia thành thật đâu?
“Tiểu nương nương ~~ Người gọi chúng tôi có gì sao? Địa bàn của lão hòa thượng này vẫn tương đối an toàn …… Chả nhẽ có con lừa trọc đầu nào bắt nạt người sao?” Bạch Vô Thường cười hì hì cúi người nhìn tôi.
Hắn tiến đến trước mắt tôi, tôi vô thức ngả người ra sau né tránh.
” thất gia, ta muốn hỏi …. Trong số các vị thần chỉ của Minh Giới, ai có thể đối phó với đầu người man?”
Bạch Vô Thường sửng sốt, sau đó cười xấu xa nói:” đương nhiên là có, nhưng chúng tôi không mời được hắn ….. Chi bằng, tiểu nương nương, người tự đến Minh Phủ mời hắn đi? Hì hì hì …… “
Một mình đến Minh Phủ?
Lại đến Thanh Hoa Nhạc Trường giới nhảy xuống biển màu trắng âm u U Hải, hưởng thụ tàu siêu tốc dưới đáy biển, lại rơi xuống địa ngục huyết trì thêm một lần nữa sao?
Dịch: Vi Vu
——————————
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.