Chương trước
Chương sau
Chung lão bản cố gắng khuyến khích nói:” tiểu kiều cô nương, danh tiếng của Thẩm Gia trong vòng tròn rất lớn, có thể mời thẩm gia ra tay đó là vinh hạnh của ta, chi phí vất vả này, ta khẳng định sẽ không thiếu, pháp sư muốn 3 triệu, ta liền một phân cũng không thiếu đưa cho các ngươi, nhưng ta sẽ không khuất phục trước sự uy hϊế͙p͙ này”
Anh tôi cười nhạo nói:” chung thúc, thúc thật biết các ăn nói, thúc mời chúng tôi đi làm việc này, tương dương với việc chúng tôi bị cắt đứt một chân, tục ngữ nói, đoạt đường kiếm ăn của người khác giống như giết chết cha mẹ của mình, thúc để chúng tôi đi kéo sự hận thù của đối phương, sau đó thúc liền sẽ phủi sạch sẽ đúng không!”
Chung lão bản sửng sốt một lúc, xấu hổ xua tay nói:” không có, không có! Ta hoàn toàn không có ý này, chúng ta lại không phải là lần đầu tiên giao tiếp, hơn nữa lần trước các ngươi đã giúp ta, mà nhận có bao nhiêu tiền đâu, phẩm chất thuần khiết này khiến ta lau mắt mà nhìn, ta không có tin tưởng pháp sư khác, ta chỉ tin tưởng các ngươi”
Anh tôi cười dựa vào ghế sô pha, lười biếng nói:” đương nhiên là nên tin tưởng chúng tôi rồi, chúng tôi còn trẻ tuổi còn dễ nói chuyện, cũng dễ dỗ dành, đối phương khôn khoé xảo quyệt, khiến thúc cảm thấy hậu hoạn vô cùng phiền phức, chi bằng tìm chúng tôi, loại nhân sĩ thiện tâm không có kinh nghiệm trêи giang hồ đúng không?”
Anh tôi nói rất thẳng thắn, chung lão bản móc khăn ra lau trán ngượng ngùng:” Mộ đương gia khiêm tốn rồi, tuy rằng ngươi tuổi còn trẻ, nhưng đầu óc lại nhanh nhạy không thôi …. haha, thật không dám dấu diếm, xác thật, ta cảm thấy đối phương rất khó chơi, …. Nhưng ta lại không dám đắc tội với pháp sư phong thủy, nếu không hắn bí mật ám độc thủ cho ta, ta có chết như thế nào cũng không ai biết.”
Anh tôi giễu cợt:” vậy thúc để chúng tôi đi ngăn chặn mối hận thù này sao? Nếu ngay từ đầu thúc đã mời hắn, nên để hắn giúp thúc làm xong, chúng tôi bây giờ mà vào chính là chặt đứt một chân, đạo lý này không thuộc về phía chúng tôi”
” …. Hơn nữa Bây giờ tôi và tiểu Kiều thân phận khác nhau, nếu đối phương trả thù, chính là trả thù thẩm gia và mộ gia, trong nhà còn có một số tiểu bối và đệ tử có đạo hạnh nông cạn, chẳng phải sẽ bị chúng ta chơi cho một vố sao?”
Chung lão bản há hốc miệng, không biết nên nói như thế nào.
” Cho nên chuyện này chúng ta không nhúng tay vào, nhưng có thể cho thúc đồ vật hoá sát, bảo quản cho tốt …. nếu pháp sư kia tức giận muốn sang bên đối phương gia tăng sát khí công kϊƈɦ thúc, lúc đó chúng tôi còn có cái chống lưng ….. Cái này sẽ gọi âm binh đến giúp thúc ngăn chặn, có thể hoá sát, cũng đỡ cho chúng tôi không phải đối mặt gây xung đột”. Anh tôi cười nói.
Chung lão bản do dự hỏi:” vậy thì, phải thỉnh đồ vật hoá sát nào?”
Anh tôi ngẩng đầu nghĩ nghĩ nói:” có rất nhiều thứ ….. có thể là giấu tiền Ngũ Đế vào khung cửa, nhưng nhà của thúc là biệt thự, không phải nhà nghèo, nên có bao nhiêu tiền Ngũ Đế cũng không đủ dùng …… Vậy thì thỉnh sư tử đồng, hoặc thiên thú cắn kiếm, cộng thêm đồng bạc túi gấm đi, được chứ?”
” thiên thú cắn kiếm là gì?’ Chung lão bản có chút ngây ngô.
Anh tôi đứng dậy đi lấy cho hắn, còn tôi ở lại giải thích:” chính là Nhai Tí, một trong chín người con của rồng”.
Trong truyền thuyết, Nhai Tí mang đầu báo, thân rồng, anh dũng khát máu, thích giết chóc, đầu nó thường được khắc trêи vũ khí, há mồm cắn chuôi kiếm, nên được gọi là thiên thú cắn kiếm.
Bởi vậy nên hắn có pháp lực trừ tà hoá sát, có thể dùng một hình bát quái có chân dung Nhai Tí đang cắn kiếm ở giữa, là có thể hoá giải Hổ Khẩu Sát.
Anh tôi đưa cho hắn một cái túi da, bên trong có thiên thú cắn kiếm, đồng bạc túi gấm, để hắn treo vào vị trí mà bị Hổ Khẩu Sát xông thẳng vào.
Chung lão bản vô cùng cảm kϊƈɦ nói:” cái này bao nhiêu tiền? Đồ vật là Mộ đương gia đưa cho, nhất định rất quý giá, xem như là khách quen, nên cấp giá hữu nghị đi”
Anh tôi ha ha cười nói:” được được, ba triệu giá hữu nghị”
“…” Chung thúc khóe miệng giật giật.
Anh tôi không muốn cùng lão nhân gầy hò này tiếp tục có xung đột, nhưng cũng không muốn lão nhân này giúp công chúa quỷ kiếm tiền.
Tuy rằng cô ta được quốc gia bí mật bảo vệ, nhưng cũng không có khả năng để cô ta tùy ý dùng tiền? Mà ở nhân gian khắp nơi khắp chốn đều cần tiền, cô ta nói như vậy với lâm ngôn hoan có lẽ cũng vì tiền tài, hoặc là dựa vào danh tiếng của lâm gia để bay lên, chúng tôi có thể cắt đứt con đường tiền tài của cô ta, đối với cô ta cũng là một đả kϊƈɦ rồi.
Anh tôi cười cười giải vây cho chung lão bản:” chung thúc đừng lo, chúng tôi chỉ thu một lần tiền, nếu lão nhân gầy gò kia còn muốn lừa bịp tống tiền thúc, chúng tôi nhất định sẽ ra tay hỗ trợ, điểm này thúc không cần lo lắng”
” Được, được! Có được lời này của các ngươi, chung thúc ta yên tâm rồi”
Tôi cầm tờ ngân phiếu 3 triệu nhìn anh tôi:” anh …. Anh có muốn tích góp tiền lấy vợ không?”
” ách... tích góp cái gì?” Anh tôi kinh hãi nhìn tôi.
” Là tích góp tiền lấy vợ!” Tôi gằn từng chữ nhắc nhở hắn:” anh cũng đã tới tuổi lấy vợ, tuy rằng cuộc sống của chúng ta có chút kϊƈɦ thích mạo hiểm, nhưng cũng không khoa trương đến mức lăn lộn thây sơn biển máu, anh cũng nên suy xét đến chuyện tích góp tiền để lấy vợ đi”
Anh tôi duỗi tay sờ đầu tôi:” em không bị sốt chứ? Tại sao lại bắt đầu lo lắng đến những việc này …… “
” đừng có nhảm nhí, lâm ngôn thấm thích anh như vậy, anh thật sự cả đời sẽ không nói yêu đương với cô ấy sao?” Tôi nhíu mày hỏi.
” vì sao lại không được? Cái đó nhẹ nhàng hơn nhiều, còn không viết sau này anh và cô ấy sẽ như thế nào nữa”
” hừ ….. Con gái bây giờ kết hôn đêù phải yêu cầu nam nhân có nhà có xe, ít nhất trêи danh nghĩa anh cũng nên có chút tài sản chứ? Có mấy tài khoản game thì ai gả cho anh! Chẳng nhẽ anh muốn đi ở rể?”
Anh tôi cười xấu xa nói:” sao có thể, anh không muốn hầu hạ mẹ vợ lâm phu nhân đâu! Còn nữa, không nhà không xe thì làm sao, nếu anh muốn kết hôn, thấm nha đầu nhất định sẽ gả cho anh”
” ….. anh có quá tự tin không? Gia đình cô ấy sẽ không đồng ý!”
” cho nên ~~~ tiểu kiều, cái quan trọng với anh không phải là nhà là xe mà là ….. ” Anh tôi chớp mắt:” em hiểu không!”
Tôi hiểu, tất nhiên tôi hiểu.
Mộ Gia, Mộ Gia
Cái chúng tôi muốn không phải là sự bảo vệ thấp kém tiền tài của cải, mà là thân phận ở bên ngoài.
” vậy tiền này em sẽ cầm?” Tôi do dự hỏi.
Ba triệu, đủ mua một căn nhà không tồi, tuy rằng tôi cảm thấy không tồi, nhưng so với căn nhà thương mại ba tầng mà chúng tôi đang ở thì còn kém xa
” em cầm đi, đỡ để anh phải bỏ tiền ra chơi game”
Nghe có vẻ như chưa đủ vậy ….. Hàng tháng số tiền anh tôi chi tiêu phần lớn đều vào game, nhưng anh tôi rất có chừng mực, tôi không muốn tước đoạt sợ thích này của anh tôi, hơn nữa bố tôi cũng chơi game, anh nói rằng chơi game có thể ngăn chặn mất trí nhớ ở tuổi già.
Anh tôi vừa mặc áo, vừa nói:” anh đi ra ngoài mua ít đồ”
“Mua gì?” Tôi quay đầu hỏi
“Bao cao su.”
phun……
” ….. Em nhớ anh có không ít, nhanh như vậy mà đã dùng hết rồi sao?”
Không phải chứ! Mỗi lần đều cùng lâm ngôn thấm nóng bỏng như vậy sao?
” nào có, anh toàn mang đi ném, có một số mua để quá lâu rồi”
” ồ, vậy anh mua ít một chút, hết lại mua”. Tôi quay người chuẩn bị lên lầu.
Anh tôi đáp:” ách? Anh chỉ mua dự phòng, lúc bọn anh làm không có dùng đến”
Tôi sững người ngay tại chỗ, khi tôi nhớ lại lượng thông tin khổng lồ trong câu này, anh tôi đã bước ra khỏi cửa hàng.
Không dùng?!
Anh tôi đã tuyên bố rất rõ ràng, không thể tạo ra mạng người, làm cho lâm ngôn thấm và lâm gia bị hao tổn danh dự?
Vì sao lại không dùng bao cao su? Làm cách nào để bảo vệ? Chả nhẽ mỗi lần đều, đều …. Ở bên ngoài cơ thể sao?
Tôi mơ hồ đoán được lần trước tại sao lâm ngôn thấm lại ấp úng như vậy……
Dịch: vi vu
———————
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.