Chương trước
Chương sau
Sau một trận rối ren, tôi thở dài, đứng trước lối đi bí mật của nhà trống.
Chúng tôi có quá nhiều kiêng kỵ, nhưng đối phương lại không kiêng nể gì, có quá nhiều lợi hại.
” Mộ cô nương”. Sĩ quan Lư vỗ vỗ bả vai tôi, trêи gương mặt nghiêm nghị gợi lên một tia cười, trộm chỉ vào túi quần của mình nói:” đừng nản, ta đã lén chụp mặt cô ta rồi…..”
Hả?
Không hổ là đội trưởng cảnh sát hình sự, thật là dày dặn kinh nghiệm.
Tôi vừa định khen ngợi, hắn liền nhìn tôi, lắc đầu nói:”.... ta muốn thông qua quan hệ bí mật để kiểm tra thực hư ra sao, có tin gì ta sẽ thông báo cho các ngươi, nhưng tuyệt đối phải giữ bí mật”
” được”. Tôi gật đầu.
Chỉ cần biết thân phận của nữ nhân này, chúng tôi mới có thể xử lý thích đáng.
Trước kia tôi cho rằng thu quỷ là thu quỷ, câu tà là câu tà, bây giờ mới biết mọi thứ không phải như vậy
Tôi vẫn là người sống, tôi còn có anh, có bố và hai tiểu bảo bảo, nhà tôi có đầy đủ người già trẻ nhỏ, lại còn có hai sủng vật nữa
Nếu tôi tùy ý thu hồn câu tà, thì quỷ hồn sẽ bị quét sạch, nhưng để lại thi thể nằm đầy trêи mặt đất, lúc đó, tôi biết giải thích như thế nào?
Dựa theo luật pháp thế gian, tôi không thể thoát tội, hoặc là giết người đền mạng, hoặc là ngồi tù chung thân
Đây có lẽ là điều mà Lâm Ngôn Hoan vẫn luôn nhấn mạnh:” tôi tin, nhưng tôi chỉ có thể dựa theo luật pháp thế gian để xử lý”
Tôi thoáng qua có chút hiểu lập trường của hắn.
Thẩm thanh nhụy ở tầng hầm xem xét các phòng, mang cây trâm bằng gỗ đào cài lên búi tóc của mình, nhíu mày nói:” một vài thi thể bị hỏng, nội tạng không đầy đủ, nói chung là muốn chế tác da người, kết quả là bị các ngươi cắt ngang”
” còn phát hiện gì nữa không?” Tôi hỏi.
Cô ta sửng sốt trong chốc lát, chợt nhận ra giống như bản thân đang hội báo công việc cho tôi, lập tức, tức giận hét lên:” ngươi tự mình đi xem không được à?”
Tôi nhíu mày nhìn cô ta:” Thẩm Thanh Nhụy, trêи danh nghĩa ngươi vẫn là người kế thừa của Thẩm Gia, cư xử cho tốt, về sau còn có vị trí của ngươi”
“Ngươi–!”
” đừng mơ tưởng sau này chết đi có thể về Minh Phủ làm thị nữ, ngươi hiện tại là người, đã chết thì phải đi Minh Phủ đi Quên Đài, nhảy giếng luân hồi…… Âm Cảnh Thiên Cung từ nay không còn liên quan gì đến ngươi, ngươi vẫn nên quý trọng thân phận người kế thừa của Thẩm Gia, đừng để bản thân mình hai bàn tay trắng, biến thành thứ vô dụng”. Tôi ân cần nhắc nhở cô ta
Cô ta nghiến răng nghiến lợi gào lên:” ngươi dựa vào đâu mà quyết định tương lai của ta? Đế quân đại nhân sẽ…….”
“Anh ấy?” Tôi xoa xoa trán, bây giờ tôi nghe tới người khác nhắc đến giang khởi vân, tôi liền có cảm giác khó chịu, thật là càng ngày càng u mê
” Anh ấy là phu quân của ta, đã ở Minh Phủ kết thúc buổi lễ, là người nằm bên gối, là cha của con ta, ta quy y Thanh Hoa, chí tâm quy mệnh, là thê tử của anh ấy, là nương nương của Minh Phủ, nếu ngươi tự cho rằng mình là thuộc hạ của anh ấy, thì ta sẽ là chủ mẫu của ngươi, ngoan ngoãn nhận rõ thân phận của mình, không nên si tâm vọng tưởng, ngươi cảm thấy ta sẽ cho ngươi xuất hiện ở Âm Cảnh Thiên Cung thêm lần nữa sao?”
” Ngươi…..” Cô ta tức giận đến nghiến răng nghến lợi.
Tôi cười nói:” ta làm sao? Rất xấu xa hay là rất hẹp hòi? Ngươi đừng dẫm đạp lên lòng tốt của ta, ta có thể để ngươi tiếp tục mang danh người thừa kế của thẩm gia, nếu không……. để ngươi thân thể tiêu vong, thử một lần đi đường ác quỷ xem sao”?
Cô ta mím môi, cô ta cũng đã từng ở Minh Phủ, khẳng định là biết đường ác quỷ là nơi như thế nào, bị Thước Quách gặm nhấm, sau lại tan nát linh hồn, cho dù có luân hồi cũng sẽ có khuyết tật.
Cô ta muốn cho tôi mất đi tiểu bảo bảo, sau đó ở Minh Phủ không thể mang thai được nữa, khiến tôi không còn gì đặc biệt, hy vọng xa vời sớm muộn gì giang khởi vân cũng sẽ chán tôi, ….. Nhất định cô ta đã nghĩ đến điều đó.
” nếu ta không trải qua cực khổ, thì không biết anh ấy lại có thâm tình như vậy, ngươi cũng có góp công…… về sau thu liễm tâm tính cho tốt, làm chuyện mà người thừa kế nên làm, như vậy, vị trí gia chủ ngươi mới có thể hy vọng, ngoan ngoãn sống một đời, đừng như công chúa quỷ kia, dẫm đạp lên lòng từ bi của tôn thần, cũng hủy hoại luôn cơ duyên của chính mình”
Thẩm thanh nhụy bình tĩnh nhìn tôi, trong ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp:” ngươi….. thật sự nghĩ vậy sao!”.
Tôi gật đầu:” ta không có ý nghĩ làm tổn thương người khác, nhưng đừng có mơ ước phu quân, cùng hai tiểu bảo bảo và người nhà của ta, nếu không……”
nếu không ……
Tôi nhìn cô ta cười cười:” đến thần tiên còn nhập ma nữa là người phàm…. vì người quan trọng, nghiệp chướng nhiều hơn chút cũng không sao!”
” ….. Nếu ngươi hiểu, liền ngoan ngoãn làm tốt bổn phận của ngươi”.
Sĩ quan Lư có lẽ cảm thấy mình sẽ gặp áp lực thật lớn, cho nên đã chuẩn bị từ rất sớm, trước khi rút lui, đã trộm chụp mặt nữ nhân tóc ngắn kia, sau đó gửi sang điện thoại cho anh tôi.
Anh tôi nhìn chằm chằm vào khuân mặt trêи điện thoại, nhìn đi nhìn lại, nhìn đến muốn phun trào.
” Nữ nhân tóc ngắn này, rốt cuộc là ai….. là người hung hãn đến cỡ nào, cha mẹ chết hết rồi sao? Mà không phát hiện con gái của mình bất thường? Tại sao lại mặc kệ không quản…..” Anh tôi nằm liệt trêи ghế sô pha người mềm như bún.
Lâm ngôn thấm thật vất vả cuối cùng cũng có thể được ra ngoài, cô ấy vừa vào cửa liền nhìn thấy bộ dáng lười biếng của anh tôi, vội vàng hỏi:” vân phàm, anh không thoải mái sao?”
Anh tôi trở mình, nhìn cô ấy cười ngoắc ngón tay:” đúng vậy, đã không tôi không có lau súng cướp cò, cả người đều không tốt, Thấm nha đầu, vừa hay em đến đúng lúc, mau giúp tôi bảo dưỡng súng ống đi”.
Lâm ngôn thấm lập tức đỏ mặt, anh tôi nói cho cô ấy nghe chuyện nam nhân trải nghiệm súng ống trêи người như thế nào, cô ấy nghe xong liền ngượng ngùng muốn bệnh.
Tôi không nói lên lời đỡ trán:” ….. anh đây là kho đạn bị tồn quá nhiều, nên cả người khó chịu đúng không? Muốn em nhường chỗ cho hai người thoải mái không? Chỉ cần kéo cửa, cửa hàng xuống là được”.
” Tiểu Kiều, đừng đùa nữa “. Lâm ngôn thấm che miệng tôi.
Trời ơi, bắt nạt lâm ngôn thấm thật sự rất thích thú
Nhìn cô ấy là một thiên kim tiểu thư, ngày thường lễ nghĩa chu toàn, ứng đối tự nhiên, mà bị trêu chọc đến đỏ mặt, chân tay luống cuống, thật thú vị, khó trách anh tôi lại thích thú như vậy
Lâm ngôn thấm ngồi cạnh tôi, ánh mắt nhìn vào điện thoại đang trong tay tôi
” ai da, hai người còn dùng điện thoại xem phim kinh dị”. Cô ấy muốn xem, kết quả lại phát hiện chỉ có vài giây ngắn ngủi.
Lâm ngôn thấm nhíu mày nói:” đây là cái phim quỷ quái gì mà lại ngắn như vậy? Cảnh quay được chọn lọc sao?”
” chúng tôi nào có xem phim quỷ quái gì? Mỗi ngày đều sống trong phim kinh dị mà….. đây là người chúng tôi muốn tìm”. Anh tôi lười nhác trả lời.
Lâm ngôn thấm ừ một tiếng, chăm chú nhìn vào điện thoại, đột nhiên mờ mịt đặt điện thoại xuống nói:” đây là người mà hai người muốn tìm sao….. hai người tìm cô ấy làm gì?”
Anh tôi sững sờ, ngồi bật dậy:” em biết cô ta?”
“Tôi … tất nhiên tôi biết … cô ấy là …” Lâm ngôn thấm nhìn tôi, muốn nói nhưng lại thôi.
” ai da, tổ tông của tôi ơi, mau nói đi”. Anh tôi thúc ɖu͙ƈ.
” cô ấy là …. Bạn của anh tôi…. Vẫn luôn rất quan tâm đến anh tôi, thường xuyên từ đế đô bay đến đây, còn muốn ở nhà tôi, anh tôi không đồng ý, cô ấy liền mua một biệt thự sống ở nơi này, rất có tư thế ép buộc kết hôn”. Lâm ngôn thấm nói
“Hả?!!!” Tôi bật dậy.
—– xác thật, tôi và cô ta có gặp nhau một lần.
Trước đây lúc tôi đi tìm lâm ngôn hoan, lâm ngôn hoan cười nói ” cô đến thật đúng lúc”, sau đó xuống lầu nắm tay tôi đi vào thang máy đặc biệt.
Khi đó có một nữ nhân mặt mày khôn khéo sắc bén nhìn tôi
Lâm ngôn thấm lấy tôi làm lá chắn, sau đó giải thích nữ nhân này từ đế đô bay đến đây để ép kết hôn.
Hóa ra là cô ta!!
Dịch: vi vu
———————
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.