Chương trước
Chương sau
” Mộ Tiểu Kiều, em thật là được chiều quá sinh hư”. Ngữ khí của anh ấy có chút bất lực
” Nào có….. Ai bảo anh đi ghen tuông làm gì, em tính tình rộng lớn, không quan tâm đến hiềm khích trước đây, còn anh thì lại nhỏ mọn như vậy”. Tôi thấp giọng nói.
Đế quân đại nhân tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình đang ghen tuông và có những hành động thô bạo, nhiều nhất anh ấy chỉ lạnh lùng hừ một tiếng, tỏ vẻ miễn cưỡng nhượng bộ
“... Trước tiên ta nhắc nhở em, nếu Đại Vu Vương xuất hiện, về sau hắn muốn an tĩnh trốn trong pháp môn này, sẽ rất khó”.
” Nhưng bây giờ em lại không rảnh quan tâm nhiều như vậy, nếu không làm phẫu thuật hắn sẽ xong đời, nhiễm trùng do viên đạn thật đáng sợ”. Tôi lo lắng:” mau đưa em trở về, em sẽ đi nhờ lâm ngôn hoan giúp đỡ…..”
” Em bây giờ là gia chủ của Thẩm Gia, phải có điểm tự giác, đừng động tí đi nhờ người!” Anh ấy dùng sức nhéo eo tôi một cái:” Thẩm Gia không có à? Đầu óc em để đâu hết rồi!”
TÔI……
Xác thật, tại sao tôi lại quên Thẩm Gia cũng có trực thăng nhỉ
Đến lúc này, mọi chuyện đơn giản hơn nhiều, chỉ nhờ Lâm Ngôn Thấm liên hệ với bệnh viện nữa là xong.
Lăn lộn cả một đêm, cuối cùng cách xa hàng trăm km, Mộ Vãn Thần cũng được bí mật đưa vào phòng phẫu thuật
Lâm ngôn thấm cùng tôi ngồi ở bên ngoài phòng phẫu thuật Vip, nhỏ giọng nói:” đây là nam nhân lần trước cho tôi thuốc dẫn sao? Hắn làm sao lại bị thương thành ra như vậy?”
” Tôi không biết….. Phạm vi ở lưu vực sông của hắn đều là thôn trại, dân cư tương đối cổ xưa, hẳn là không có súng…… Chả nhẽ có người muốn tạo phản, đến chợ đen mua súng đến để chống lại hắn “. Tôi nhíu mày, phán đoán lung tung
” Vậy khẩu súng còn ở đó không?” Lâm ngôn thấm hỏi.
Tôi lắc đầu:” không nhìn thấy, có lẽ đã không còn ở đó … Cô muốn tra ra số xưởng sao? Súng ở chợ đen hẳn là sẽ được mài dũa đánh số đi”.
Lâm ngôn thấm kinh ngạc nhìn tôi:” Tiểu Kiều, cô biết được những chuyện này sao?”
” À... nhà của chúng tôi cũng là kiểu kinh doanh của chợ đen đó…..”
Nhưng là ở Âm Sơn quỷ thị.
Lâm ngôn thấm nói:” quốc gia kiểm soát súng rất nghiêm ngặt, uy lực của súng so tư nhân chế tạo rất hạn chế, bởi vì viên đạn tương đối khó kiếm, hơn nữa nhìn hắn còn không giống người thường, cho nên mới không bị viên đạn xuyên thấu, đây là điều may mắn, nếu không cánh tay của hắn đã bị tàn phế rồi”
Lòng tôi có chút giật mình, thở dài, thật may tôi đã đến thành phố núi Vu vương, nếu kéo dài thêm một ngày nữa, nói không chừng hắn không cần chờ vợ lớn lên nữa
” Mặt nạ của hắn không thể tháo xuống, hắn rất kiêng kị chuyện này, phiền cô nói lại với bác sĩ và y tá”
“Ừm, tôi đã nói rồi.”
“Cái gì?”
” Hắn bị thương thành ra như vậy, mà vẫn còn mang cái mặt nạ kia, chắc là không muốn để cho người khác thấy dung mạo của mình, lúc đó tôi đã dặn dò nhân viên y tế rồi”
Ách, lâm ngôn thấm tuy rằng rất đơn thuần, nhưng EQ lại rất cao.
” Khó trách anh tôi thích cô như vậy!” Tôi nhìn cô ấy chớp mắt.
Cô ấy ha ha cười lên hai tiếng, vẻ mặt thật ngọt ngào
Ở ngoài phòng phẫu thuật chờ đợi rất nhàm chán, tôi tận lực nói chuyện phiếm để phân tán tâm tư, thuận tiện hỏi về chuyện của anh tôi
Về chuyện phòng the của cô ấy và anh tôi, cô ấy cũng muốn cùng tôi tâm sự, nhưng lại không nói lên lời những chuyện xấu hổ đó.
Muốn nói cái gì? Chả nhẽ về phương diện nào đó, cô ấy và anh tôi không hoà hợp sao?
Không thể nào, anh tôi là ai chứ, anh ấy là một ổ cứng của phim hành động tình yêu, lý luận phong phú, kinh nghiệm thực tế cũng có, hơn nữa EQ lại rất cao, còn nữa anh ấy càng ngày càng thích lâm ngôn thấm, làm sao loại chuyện quan trọng này có thể để phạm sai lầm.
Hiện tại ở địa điểm này không thích hợp nói những chuyện này, cô ấy nhỏ giọng nói, hai ngày nữa sẽ đến nhà tôi để nói.
Ca phẫu thuật kéo dài hơn mười giờ, Lâm ngôn thấm nói, bác sĩ không chỉ lấy đạn ra mà còn thực hiện nối lại các dây thần kinh, tôi nghe cũng không hiểu, dù có làm gì chỉ cần tốt cho thương tích của Mộ Vãn Thần là được.
Nhưng tôi lại không ngờ vũ khí hình người này lại đáng sợ như vậy, lúc nhân viên y tế đẩy hắn ra đã nói với chúng tôi: thuốc tê đối với hắn không có hiệu quả, hơn nữa còn không thể đoán được nhóm máu của hắn, còn nữa, lượng máu của hắn bị mất rất nhiều, đối với người bình thường đã lên cơn sốc ngất xỉu, nhưng hắn cư nhiên còn rất tỉnh táo.
Lâm ngôn thấm vội vàng kéo bác sĩ sang một bên, dặn dò bác sĩ giữ bí mật, bác sĩ này đã trị liệu cho đại quan quý nhân quá nhiều, đương nhiên biết một số việc không nên quá tò mò
Nếu thuốc mê không có tác dụng…. Trong lúc phẫu thuật, mộ vãn thần có đau không?
Người ta đều nói, trong nhân loại Đại Vu Vương là người gần gũi với thần nhất, nếu bàn về bối phận, thì Mã Lão thái và các lão vu bà, hẳn là đều không bằng hắn, hắn mới là một nhân vật cao nhất trong thế tục
Tôi vội vàng chạy đến phòng VIP, còn chưa bước vào cửa liền nghe thấy tiếng gầm:” Cút ngay!”
Hai y tá vành mắt đỏ hoe, vừa thấy tôi chuẩn bị vào cửa, lập tức than thở: “Cô là người nhà à? Bệnh nhân này không chịu hợp tác điều dưỡng.”
“Chuyện đó … Các ngươi muốn điều dưỡng thế nào?”
” Chúng tôi lau người cho hắn, thay áo bệnh nhân, hắn không cho chúng tôi chạm vào, còn đuổi chúng tôi ra ngoài….. Hắn mới vừa phẫu thuật xong, nếu hắn cử động, miệng vết thương và các giây thần kinh sẽ lại bị tổn thương!” Một y tá bĩu môi nói
” Xin lỗi, tôi sẽ dạy bảo hắn”. Tôi nhanh chóng mở cửa đi vào.
Vừa vào phòng, liền nhìn thấy Mộ Vãn Thần đang treo một cánh tay lên, trong miệng cắn vải trắng, tay còn lại đang quấn quanh đầu và cổ
Doạ tôi sốc nửa ngày, đây là muốn làm gì.
” Ngươi….. Ngươi đang làm cái gì vậy, Không ngạt thở à?” Tôi vội chạy đến nắm cánh tay hắn
Cánh tay của hắn không hề sứt mẻ, vũ khí hình người này, rốt cuộc ăn cái gì để lớn lên?
” Mộ Vãn Thần, đừng náo loạn nữa được không! Ngươi muốn làm xác ước à, làm phẫu thuật cho ngươi thật vất vả, có biết phiền thức đến thế nào không? Đừng động đậy nữa, muốn miệng vết thương nhanh chóng liền lại, hay là muốn tàn phế?”
Tôi có chút áp không được hoả khí trong người, quả nhiên bị người khác chà đạp lên ý tốt của mình, thật tức điên, chắc hẳn trước đây giang khởi vân bị tôi làm cho phát điên cũng không ít
Mộ Vãn Thần hít một hơi thật mạnh, xoay người ngồi trêи giường bệnh, quay lưng về phía tôi nói:” Mộ Tiểu Kiều ngươi giúp ta trói đi, ta một tay trói không được”
“Trói … Trói cái gì?”
” Cuốn lấy cổ là được”. Hắn thấp giọng nói.
Giọng nói của hắn có một chút run rẩy, hẳn là đang chịu đựng cơn đau.
Tên này quả thật là người phi thường …. Như vậy còn có thể khiêng?
“Được … Ta giúp ngươi trói, đừng nhúc nhích.”
Thật sự không thể nhìn sao? Mặt hắn xấu đến mức nào? Hắn hẳn là để ý đến dung mạo xấu đẹp của mình?
Thôi, nếu hắn thật sự có lý do khó nói, tôi sẽ tôn trọng hắn
” Mộ Vãn Thần ngươi đừng có nhúc nhích, trước tiên ta sẽ lau mặt cho ngươi và cổ, tất cả đều là mồ hôi…. Ta không nhìn mặt ngươi, ngươi cứ quay lưng về phía ta”
Tôi đi vào nhà tắm lấy khăn lông ấm lau người cho hắn, trêи đầu hắn vẫn còn những mảnh vải lộn xộn.
Cơn đau không khiến hắn rêи rỉ nhiều, nên hắn vẫn như vậy, quay lưng về phía tôi không nhúc nhích.
Cô đơn không thể giải thích được.
Tôi dỡ băng vải trêи đầu hắn xuống, vờ vai của hắn đều căng lên.
Dịch: vi vu
———————
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.