Chương trước
Chương sau
Mã Lão Thái cho chúng tôi một địa chỉ, bà ấy âm trắc nói:” mộ đương gia, các ngươi hãy nghĩ cho kỹ, Thông Huyền Sẽ chỉ là một tổ chức rời rạc, ta hiện tại đưa cho các ngươi địa chỉ này đã là nể mặt Mộ Gia lắm rồi, xem như tận tình tận nghĩa, nếu các ngươi ăn ngậm bồ hòn, haha, cũng không nên đổ lỗi cho Thông Huyền Sẽ”
Dấu trong ác mộng? Loại thuật pháp này tôi chưa từng nghe nói, quả thực khó có thể tưởng tượng ra.
Trong đêm hỷ sự đó, giang khởi vân, chính là cơn ác mộng của tôi, anh ấy chiếm cứ tôi ban đêm, sau này tôi rất hiếm khi gặp lại ác mộng
Ấn tượng sâu nhất là lần đó mơ thấy mình đứng ở trước thành lâu, tóc như con rắn nhảy múa, không thấy khuân mặt và đôi mắt đâu cả
Nếu có người, có thể ở trong mộng che dấu danh chương, ít nhất có thể giải thích hai điều: một là đạo pháp cao thâm, bối cảnh thâm hậu; hai là thật hiểu biết tác dụng của danh chương, muốn dùng danh chương để làm điều ác
Nhìn vào địa chỉ mà Mã Lão Thái đưa cho chúng tôi, tôi cảm thấy hơi quen mắt:” anh, chúng ta có phải đã đi qua nơi này rồi không, anh dừng xe lại đi”.
Anh tôi nhận tờ giấy, nhìn thoáng qua nói:” có chút ấn tượng, chờ anh gửi cho đại bảo, để hắn tra những việc này, âm sai tìm đường sẽ thuận tiện hơn nhiều”.
Chúng tôi đỗ xe bên đường, anh tôi chụp ảnh gửi cho Đại Bảo, chẳng mấy chốc đại bảo gọi lại.
” Tiểu nương nương, người đã quên! Nơi này là —— nơi lần đầu tiên chúng ta đi bắt quỷ”
Cái gì? Nơi lần đầu tiên chúng ta đi bắt quỷ là ở đâu?
” Người đúng là, mang thai ngốc ba năm, cái này cũng không nhớ? Lần đầu tiên người kiếm được 5 triệu là ở đâu? Người đã quên lúc người rút la bàn ra, các đại sư khác đều bỏ của chạy lấy người sao?”
Đại bảo ân cần hướng dẫn, cuối cùng tôi cũng nhớ ra nơi này là ở đâu – Hầu Chỉ Ngọc đã từng đưa chúng tôi đến nhà cô ấy bắt một nữ quỷ, đó là lần đầu tiên dùng danh chương niệm Phong Đô bảo cáo, triệu hồi ra hai tiểu quỷ sai dễ thương.
Biệt thự Hầu Gia.
Biệt thự hầu gia sao lại biến thành nơi cất giấu danh chương? Lại còn nói dấu ở trong mộng, dấu ở trong mộng của ai? Nhà sẽ nằm mơ sao?
Tôi đã từng xem một quyên sách, nhìn thấy một thuật pháp gọi là Tàng Mộng Định Ngạc, đến bây giờ tôi cũng không thể hiểu thuật pháp này, không nghĩ đến, vòng đi vòng lại, danh chương lại bị dấu ở nơi lần đầu tiên tôi triệu quỷ sai
” Ý ngươi là hầu gia cất dấu thứ này?, Có chút kỳ quái, hầu gia là thương nhân, sao lại liên quan đến nhà hắn?”
Đại bảo, ngữ khí thật kinh ngạc:” ai da, người còn chưa biết sao? Nghiệp chướng của Hầu Gia quá nhiều, sớm muộn gì cũng bị báo ứng, chỉ là không ngờ lại tới nhanh như vậy……”
” Từ Thư Kỳ ngã xuống, cũng liên lụy tới Hầu Gia! Hầu gia kiếm được nhiều tiền như vậy, khẳng định là có đút lót hối hộ, sau đó điều tra, liên quan đến cả ba của Hầu Thư Ký lúc còn trẻ, cho nên bây giờ, mỗi người đều bị cách ly thẩm tra, biệt thự hầu gia cũng bị niêm phong …… Làm sao vậy, tiểu nương nương, người muốn đi biệt thự hầu gia?”
Tôi nhìn về phía anh tôi trưng cầu ý kiến, anh tôi nhíu mày nói:” không nên hành động thiếu suy nghĩ, cùng thương lượng với chồng em một chút, xem dấu bên trong ác mộng là gì? Phải am hiểu cái này trước mới có thể ra tay”
Hoá ra hầu gia lại sảy ra vấn đề lớn như vậy, những người có tiền trong gia đình đều chạy ra nước ngoài sinh sống, để lại một vài đời con cháu hậu duệ, đều bị mang đi thẩm tra.
Người làm ăn sợ nhất chính là quan phi, bất động sản của hầu gia hiện giờ đều trở thành những toà cao ốc trùm màn, tài chính không được chấp nhận nữa, kết quả, tất cả đều được lâm gia thu dưới chướng mình.
Lâm Gia…… Nghĩ đến điều này tôi thật đau đầu, lâm ngôn hoan lòng dạ quá sâu sắc, hơn nữa, có nhiều chuyện trong lòng hắn quá rõ ràng, nhưng tuyệt đối không bao giờ cho phép công khai, chuyện của bệnh viện thanh thành còn chưa biết hắn sắp xếp như thế nào.

” Dấu trong ác mộng?” Giang khởi vân nghe đến cách nói này hơi sửng sốt
Nhưng anh ấy kiến thức rộng rãi như vậy, hơn hai ngàn năm tháng, sống không phải là vô ích, thật nhanh, anh ấy liền hiểu rõ những lời này
Bên trong chế độ của Đạo Giáo, ngủ được gọi là tiểu chết, hồn cung cấp tinh lực vào ban ngày, còn phách ban đêm mới bắt đầu hoạt động.
Ví dụ như trừ uế, uế là chỉ sự trao đổi chất thải của cơ thể, đối với phàm nhân mà nói, thời gian ngủ tốt nhất là thời gian làm việc của Tam Tiêu — giờ Hợi chính là từ 21 giờ đến 23 giờ
Lúc này, chức năng của trừ uế phát huy đến mức tận cùng, đối với nhân thế là khoảng thời gian tốt nhất của con người, cho nên, bây giờ giang khởi vân đến bên tôi càng ngày càng sớm, còn luôn yêu cầu tôi ngủ trước giờ tý ( 23 giờ đến 1h sáng hôm sau).
Giờ tý âm khí rất cao, lúc này hầu hết mọi người đều đi vào giấc mộng đẹp
Cảnh trong mộng giống như gương, là một không gian song song, Mã Lão Thái nói như vậy, hẳn là ám chỉ biệt thự kia đã được bày ra pháp môn, yêu cầu khi ở giấc mộng ” tiểu chết” mới có thể bước vào.
Mụ phù thủy nói chuyện luôn tránh nặng tìm nhẹ, muốn dựa vào ngộ tính để lý giải.
Bởi vì họ chỉ là phàm nhân, nếu tiết lộ thiên cơ quỷ ngữ, có thể làm gãy quy luật thế gian, báo ứng đến sẽ thật hung dữ, có nên khi nói chuyện họ phải chơi những câu đố
Anh tôi cắn kẹo ʍút̼ nói: ” anh nhớ trước kia từng nói giỡn một câu: nghiệp chướng của Hầu Gia rất nhiều, không nghĩ tới nó thật sự thảm như vậy, có một năm, liền biến thành người sa cơ thất thế…. Chẳng nhẽ biệt thự này có bí mật gì, mới khiến nhóm người kia chọn là nơi để giấu kín vật phẩm”
Giang khởi vân suy nghĩ một lúc, nhìn sang tôi nói:” … Em đây là kìm nén không được?”
” Nào có…..” Tôi có chút chột dạ nói:” biết danh chương ở đâu, nên tôi có chút kϊƈɦ động mà thôi”
Anh ấy khẽ cười nói:” nếu có thể tìm danh chương về, em mang nó trêи người ta cũng yên tâm….. Gọi âm sai lên, chúng ta cùng đi xem cái gì gọi là che dấu bên trong ác mộng”
Anh tôi lập tức thông báo cho đại bảo, chúng tôi lần nữa đi vào cổng chính của biệt thự Hầu Gia, có thể nhìn thấy cửa sắt dán niêm phong.
Đêm khuya, căn biệt thự dưới ánh trăng trông thật mơ hồ, giống như một lớp kính mờ ảo, lặng lẽ nuốt ánh trăng mờ nhạt, đen tối mà im lặng.
Tôi nhìn la bàn nhỏ trong tay, kim la bàn trầm xuống lắc lư, trường khí hỗn loạn, trong biệt thự này hẳn là có rất nhiều ” dị vật”
Giang khởi vân cau mày, tôi nhỏ giọng hỏi:” có phải chờ lúc ” tiểu chết” mới có thể bước vào pháp môn”?
Anh ấy khẽ gật đầu, bấm tay niệm thần chú gọi âm binh đến.
Anh tôi ngáp: ” thật không rễ ràng, đi, lên xe ngủ, em rể, ngươi để nhóm âm binh bảo vệ xe của chúng ta là được”
Dường như đây là cách duy nhất, anh tôi ngồi ở ghế lái, đại bảo ngồi ở ghế phụ, giang khởi vân và tôi ngồi ở ghế sau, anh ấy ôm tôi vào lồng ngực, nhẹ nhàng nói:” mau ngủ đi, ta sẽ thi pháp”
Anh ấy dùng một pháp thuật phức tạp, phiên phiến phù chú màu sáng bạc bay đến sau lưng chúng tôi, chẳng mấy chốc chúng tôi lần lượt bước vào trạng thái ” tiểu chết”

Tôi bất ngờ mở mắt, cư nhiên phát hiện mình đang ở nhà, anh tôi âm thanh từ dưới lầu truyền lên, giọng nói tự hào:” tiểu gia ta là Tỗn Tất Năm Sát, mau tới đi ba, mà ba chạy đi”
Sau đó là bố tôi rống giận:” nhãi ranh, ai mới là lão tử”
Cái gì? Chúng tôi không phải đang ở trước cổng biệt thự Hầu Gia sao?
———————
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.