” Đúng vậy…. Tôi cũng ngạc nhiên”. Tôi gật đầu, lòng còn sợ hãi nhìn về phía móng vuốt của thần hổ.
Lần trước gọi thần hổ xuất hiện, vẫn là một con hổ lớn, tại sao bây giờ nó lại biến thành một ngọn đồi như vậy?
Giang khởi vân cười toe toét, đến cạnh bên tai tôi nói:” biết vì sao ta lại muốn em sinh nhiều con chưa? Con của thần chi có tiên lục, đến lúc đó, mẫu thân còn lo mình trở nên già nua xấu xí sao? Còn lo lắng đi nhảy giếng luân hồi sẽ tiểu yêu tinh đến đe doạ địa vị của em sao? Giờ đã hiểu chưa?”
” Tôi nào biết cái này……”
Anh ta cười, dơ tay lướt qua mặt tôi, nhẹ giọng nói:” đã ngốc, còn không nghe lời, em thật dại dột……”
Tôi đỏ mặt, con sinh dễ dàng như vậy sao!?
Mặc dù có Linh Thai cũng bớt lo lắng thât, ba tháng cuối cùng mới làm tôi gặp khó khăn, nhưng loại tâm lý sợ hãi này, chịu thế nào nổi năm lần bảy lượt?
Anh tôi phun hạt dưa hấu, cười xấu xa nói:” hai người muốn làm nũng nhau đến bao giờ? Nhanh lên, mau chóng làm xong việc, rồi về nhà đóng cửa thân thiết đi.”
Giang khởi vân mang theo âm linh con cú mặt người kia đi, chúng tôi ở lại xử lý tốt tàn cục ở đây.
Ông lão 80 tuổi kia, không thể di chuyển con gái của hắn, vẫn là anh tôi hỗ trợ đưa con gái của hắn về giường, sau đó cho cô ấy lá bùa Định Kinh
Tôi đang ngồi dưới giàn mướp, vừa ăn dưa hấu đá, vừa nghĩ xử lý quỷ khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803790/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.