Tư đồ lâm vươn tay ra, đầu ngón tay màu đen, thoạt nhìn trông cực kỳ sắc bén, trong nháy mắt lao về phía tôi.
Tôi sợ hãi hét lên trong cổ họng, tránh cũng không thể tránh
Một hình bóng đột nhiên lao đến chắn trước mặt tôi.
Mạnh bà!
Tay của tư đồ lâm hoàn toàn đâm vào bụng cô ấy, cô ấy một tay gắt gao nắm chặt cánh tay hắn, một tay bấm niệm thần chú….
Ngón hai, ba nhéo ngón cái, niết chặt ngón giữ, Bắc Đế quyết
” Đế quân đại nhân! Tôi đã bắt được hắn”. Mạnh bà giọng nói thật đau đớn, nhưng đôi mắt rất rõ ràng, cô ấy vừa mới nhéo quyết, một cổ khí lạnh băng bá đạo, lập tức tràn ngập gian thạch thất này.
Hơi thở này, giống như một góc của tảng băng —– cái chúng tôi cảm nhận được chỉ là một phần nhỏ, nỗi sợ hãi nguy nga kia được ẩn sâu dưới mặt nước, chỉ có rơi vào trong nước mới cảm thấy tuyệt vọng.
Giang khởi vân, thân hình từ phía sau mạnh bà nổi lên — đây là củ sen hoá thân của anh ta, bên trong ẩn giấu pháp môn của tiên gia
Trong tay anh ta nắm trường kiếm trong suốt
” Đến chết mới thôi? Tư đồ lâm ngươi cùng ai đến chết mới thôi….” Giọng nói lạnh lùng của anh ta giống như sương băng, mang theo tức giận lạnh lẽo truyền đến mang tai.
Tư đồ lâm hoảng loạn, cố gắng rút tay ra, nhưng lại bị mạnh bà gắt gao bám lấy.
” Đế quân, ngươi là tôn thần, cũng bắt đầu giở trò đồi bại sao? Nhúng tay vào chuyện của nhân gian, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803775/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.