Chương trước
Chương sau
Dọc được đi, anh tôi ngăn không được hâm mộ nói:” long tiểu ca này, ngươi dung mạo bình thường, lại âm trầm chất phác, cư nhiên lại còn có mỹ nữ hiến thân xác cho vô điều kiện! Chà chà, xem ra nam nhân vẫn có quyền thế”
“… Anh cũng hy vọng như vậy?” Tôi hỏi.
” Hâm mộ nha, nếu có một nha hoàn như vậy, anh cũng không thể vô trách nhiệm mà không bạch bạch, vấn đề chính là phải có trách nhiệm khi làm bụng lớn lên! Anh thà rắng không cần bạch bạch, cũng không muốn bị nữ nhân trói chặt”. Anh tôi cười nói:” anh và long tiểu ca không giống nhau, nhân gia tránh ở trong trại xưng vương xưng bá, còn anh hoà mình vào xã hội, không dám vô pháp vô thiên như vậy”
Anh biết là tốt! Tôi trộm trừng mắt nhìn anh tôi một cái.
Mạnh bà bĩu môi nói:” đế quân của chúng ta cũng có thể có nhiều thị thϊế͙p͙, nhưng đế quân đại nhân lại chỉ có một mình tiểu nương nương mà thôi, thật chuyên nhất, thật tốt”
” Vô nghĩa, tiểu kiều nhà ta tốt như vậy, còn muốn đi chỗ nào tìm! Mặt xinh, dáng chuẩn, tính tình tốt, còn biết nấu cơm, không tham vinh hoa phù phiếm, không yêu chơi, không miệng lưỡi giảo hoạt gây thị phi! Ngươi thấy tiểu kiều có tật xấu nào không? Cô ấy đều là người mà mọi nam nhân đều thích, hắn còn cái gì chưa thoả mãn sao? Còn dám tìm tiểu tam, tiểu tư? Nhà mẹ đẻ chúng ta sẽ không đáp ứng!” Anh tôi hừ lạnh.
” Tiểu tam, tiểu tư?” Mạnh bà cười nói:” chỉ cần đế quân đại nhân ngoắc ngón tay, có rất nhiều thị nữ nguyện được hầu hạ đế quân vô điều kiện, có thể được tôn thần yêu mến, chính là mấy trăm năm đã nuôi dưỡng phúc khí”
Đầu tôi đầy chấm đen, nói như vậy thật nguy hiểm, bên trong minh phủ có rất nhiều, tiểu thần, âm lại, thị nữ, thậm chí là âm nhân, hắn là không ít người?
” Hahaa, tiểu nương nương, người thật lợi hại, đế quân đại nhân đến âm cảnh thiên cung cũng rất hiếm khi trở về, có đôi khi chỉ tắm thay quần áo xong lập tức đến bên người….. Rốt cuộc là ai hầu hạ ai? Hahaha”
Mạnh bà không sợ chết nói lên tin đồn về đế quân đại nhân của mình
” Cái kia, ngươi có biết chuyện của bạch vô thường không?” Tôi cẩn thận hỏi.
Cô ây sững sờ một lúc: ” thất gia? Chuyện gì của thất gia? Thất gia rất ít khi xuất hiện ở quên đài, chúng tôi không có cơ hội nhìn thấy hắn….”
“Ta nghe nói vợ hắn chạy …”
Mạnh bà vừa nghe xong liền ha hả cười to:” đúng đúng, thất gia nương nương thật lợi hại”
Trong các vị thần ở Đạo Giáo, ở Minh vương thiên tử điện, có vô thường là thần tượng thứ hai bọn họ, bọn họ làm việc ở đây, nhưng trong điện vô thường, khi cung phụng hai vị vô thường, bạch vô thường bên cạnh có vô thường nương nương, còn hắc vô thường thì không có.
Truyền thuyết kể vợ hắn không biết có từ năm nào tháng nào, khi đó hắn ở dương gian làm việc ” việc công xử theo phép công”, tùy tay cứu một nữ nhân.
Mạnh bà nói với chúng tôi rất nhiều tin đồn sâu sắc:” chúng ta nghe nói vợ của thất gia lớn lên rất xấu! Nghe nói ban đầu là tiểu thư khuê các, nhưng khi còn bé sinh bệnh, cho nên mập mạp, trêи mặt còn có dấu vết của bệnh thủy đậu…. Ách, chính là mặt bị rỗ”
” Nhưng bị tiểu thư này tâm địa rất tốt, đơn thuần, thích giúp đỡ mọi người, tích đức làm việc thiện, có danh tiếng tốt, nhưng nhân gia môn đăng hộ đối vừa thấy diện mạo cô ấy liền lắc đầu, người nghĩ những công tử môn đăng hộ đối đó thiếu nữ nhân ư? Chắc chắn là vì chướng mắt dung mạo của vị tiểu thư này, vì thế vị tiểu thư này luôn trì hoãn”.

Sau đó, vị tiểu thư này cứu sống một nhà sư hành cước, vừa hay gặp du côn tới cửa đòi nợ, nhà sư liền dùng võ nghệ đuổi chúng đi, cha của vị tiểu thư kia khổ công khuyên răn nhà sư hoàn tục, để cho hắn chức quản gia trong nhà
( Hành cước: kiểu như các thầy đi cúng bái ở trêи chùa ý vẫn lấy vợ sinh con bình thường)
Thường xuyên qua lại, sau khi hoàn tục, nhà sư và vị tiểu thư kia trở thành một đôi, lão gia cũng thuận nước đẩy thuyền để hai người kết hôn.
Lão gia rất giàu có, ông dần dần giao việc kinh doanh cho con rể quản lý, trong thế tục cũng lăn lộn nhiều năm, cho nên nhà sư cũng có một số tật xấu, thanh quy giới luật đều vứt, cả ngày ước người uống rượu đánh bạc.
Tiểu thư khổ sợ khuyên răn cũng vô dụng, còn bị hắn xúc phạm, ông bố vợ cũng tức giận mà bỏ nhà đi.
Sau đó gia tài đều bị mất hết, cả ngày có người đến cửa gây rắc rối lấy đồ vật, nhà sư kia cả ngày ở trong xuân viện, úp mặt vào giữa hai chân mỹ nữ, mặc kệ mọi chuyện trong nhà
Tiểu thư kia bị quấy rầy đến mức muốn tự sát
Nói tới đây, mạnh bà che miệng cười nói:” không biết thất gia đã nhìn trộm bao lâu, tính khí của hắn, rất thích chêu chọc người, vị tiểu thư này nhảy sông thì được cứu, treo cổ thì rải lụa đứt, dù sao có bằng cách nào cũng không thể chết! Hahaha…..”
Tôi không nói lên lời, trong lòng thắp cho bạch vô thường ba ném hương —— nếu tôi cũng bị phu quân trêu đùa như vậy, tôi cũng tức giận.
Thất gia là nhân vật, cười tủm tỉm thì xem thường, cười rộ lên thật khủng bố, ánh mắt nhìn chằm chằm người khác thật mười phần tà khí, hơn nữa còn đoán không ra hắn muốn làm gì
” Sau đó vị tiểu thư này thiếu chút nữa bị người đòi nợ tới cửa nắm tóc lột quần áo nhục mạ, thất gia đã phạt ác người dương cứu cô ấy, còn ôm theo hai đứa nhỏ từ trong nhà bay ra, suýt nữa hù chết vị tiểu thư này”
” Thất gia nói: nếu luyến tiếc đứa con, thì không cần ngớ ngẩn tìm chết, mau chóng thu dọn trong nhà còn thứ gì cầm đi xa, tiểu thư nói, cô nhi quả phụ thì đi được đến nơi nào? Thất gia liền tra cuộc đời cô ấy, phát hiện còn có một đoạn nhân duyên tốt, liền chỉ cho cô ấy một con đường”
” Tiểu thư kia mang theo hai đứa con đi rồi, trang viên đã bị thiên hoả đốt cháy, tăng nhân kia cũng chết ở trong xuân viện… Chúng tôi hoài nghi là bạch thất gia làm, nhưng vị tiểu thư kia tích đức làm việc thiện, thưởng thiện tư bên kia đã sớm sắp xếp cho cô ấy phúc báo, thất gia cũng không muốn nhúng tay quá nhiều, nếu không đã chịu phạt rồi”
” Sau vị tiểu thư này lại gặp được tiều phu, họ sống hạnh phúc với nhau cả đời, con cháu đầy đàn, vị tiểu thư này vẫn luôn cung phụng thất gia, sáng tối thưa hầu, sớm muộn hương khói, ngày ngày tụng kinh niệm phật, còn dặn dò con cháu phải cung phụng thất gia …
Nghe có vẻ như bạch thất gia du hí ở nhân gian, thuận tiện cứu người mà thôi, hơn nữa vị tiểu thư này có hai đời chồng, cũng không phải chuyện nhỏ với bạch thất gia, đúng không? Nhưng thế nào lại biến thành vô thường nương nương?
Tôi nhịn không được hỏi:” sau thì sao?”
” Sau đó? Sau đó tôi ở quên đài nhìn thấy bạch thất gia, người biết đấy bạch thất gia hầu hết làm việc ở nhân gian và minh vương thiên tử điện, hắn khó có thể đến hoàng tuyền, cầu nại hà, hoặc quên đài này….. Hoá ra vị tiểu thư kia hồn quay về địa phủ, hơn nữa vị tiểu thư kia đã uống canh mạnh bà, mà còn nhớ rõ bạch thất gia”
” Thật là một chấp niệm khắc sâu! Hừ! Quả thực đập vỡ chiêu bài của chúng tôi! Mặc dù cô ấy chỉ nhớ ba từ Bạch Vô Thường, nhưng lại khiến thất gia nhỡ kỹ cô ấy, cười dùng trường chấp thiên điểm lên trán cô ấy, lấy đi tất cả hồi ức của cô ấy, để cô ấy an tâm đi đầu thai”
” Vài thập niên trôi qua…. Hồn cô ấy lại quay về địa phủ, lần này là cạnh của mạnh dung tỷ tỷ, một đoạn đời này của cô ấy không tiếp xúc với bạch thất gia, vậy mà ăn canh xong vẫn nhớ rõ! Ai da ai da, hù chết mạnh bà và các vị thần, chẳng nhẽ canh của chúng tôi đối với cô ấy không có tác dụng sao”
” Kết quả, thất gia lại xuất hiện ở đây, lần nữa dùng trường chấp thiên, lấy đi toàn bộ ký ức của cô ấy, để cô ấy tiếp tục đi đầu thai….. Cuối cùng — wow! Lần thứ ba ….! Lần này còn dọạ đến đế quân đại nhân kinh động.”
———————
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.