Chương trước
Chương sau
“. ….. Một nam nhân ở trước mặt em mặc quần đùi dép lê, đầu ổ gà, suốt ngày ăn uống, nói em phải phát hiện ra mị lực? Quá khó đi”.
” Puff…… Năm 16 tuổi em trở về nhà, chẳng nhẽ không phát hiện ra có một anh trai soái ca rất đáng tự hào sao!”. Anh tôi tự luyến vuốt tóc
Mười sáu tuổi sao…..
Năm ấy tôi chỉ nhớ đến hơi thở lạnh lẽo của nam nhân, tôi chỉ nhớ rõ anh ta để lại cho tôi đau đớn và sợ hãi, trải qua bệnh nặng một hồi, trong đoạn thời gian đó cả người đều hoảng hốt
Tôi không biết tồn tại có ý nghĩa gì, mỗi ngày mở mắt ra, đều hoảng hốt cả ngày.
Hiện tại cẩn thận nhớ đến, lúc ấy giang khởi vân không có gì là dịu dàng, cũng chẳng có ôm, có lẽ đối với một tế phẩm, anh ta cũng chẳng biết làm gì?
Anh ta ngồi quên trăm năm cũng không cảm thấy dài, chờ một người mười mấy năm để lớn lên lại cảm thấy không dễ dàng
Bởi vì trong lòng có chờ nên, nên sẽ chẳng có cảm giác mềm lòng
Lúc ấy anh ta nói một câu ” đừng sợ”, nhưng tôi đến nửa năm trước vẫn còn sợ.
Giống như anh tôi đã nói:” mị lực chính là ánh mắt đầu tiên”, ánh mắt đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta, lại bị cặp mắt vàng sẫm đó hút đi nửa hồn phách.
Sâu như vực thẳm, mang theo dung nham giống như đồng, thu hút tôi đứng ở vách đá từng bước rơi xuống
” Ánh mắt đầu tiên anh nhìn thấy chồng em, em đoán xem anh muốn cái gì?” Anh tôi đột nhiên cười ra tiếng.
“… chắc chắn không phải là chuyện tốt.”
” Anh nghĩ: mẹ nó, giá trị khuân mặt thì ổn! Bộ dáng này ngủ cũng không có hại, coi như em gái ta ngủ trêи người hắn đi… Haha….”. Anh tôi cười xấu xa
Tôi âm thầm trợn mắt
Tôi ngủ trêи người anh ta..? Cho đến bây giờ, tôi vẫn bị anh ta giữ chặt tay đặt trêи “cái thớt gỗ”, mãnh liệt chiếm đoạt, nào có bản lĩnh đi ngủ trêи người anh ta
” Haizzz …. Đáng tiếc, em còn trẻ tuổi như vậy, không biết thế nào là bắt lấy đầu nam nhân đâu…”
Cái gì? Bắt lấy đầu nam nhân?
Đầu là cái quái gì?
Bắt lấy nhân tâm, dạ dày, có phải thứ đó không?
Tôi nghi hoặc nhìn anh tôi, anh tôi có phải đã nói sai rồi không?”
” Nhìn cái gì mà nhìn? Đầu nam nhân là đầu này, và đầu này!”
Anh tôi giơ tay chỉ chỉ lên đầu và đũng quần.
” Hai đầu trêи dưới! Bảo bối! Đầu trêи và đầu rùa bên dưới, em phải biết và nắm bắt lấy, là âm nhân hay tôn thần, hay là nam nhân đều sẽ ngoan ngoãn nghe lời, em không biết cái gì cứ hỏi”
Người đàn ông này!
Một ngày anh tôi không ” lái xe” là cả ngày khó chịu
Có phải các tài xế già học ngành ý đều như anh tôi? Nói lên các bộ phận con người, tôi phải tự động tiêu âm mới có thể nghe bằng tai.
” Anh lại chơi lưu manh”. Tôi tức giận.
” Anh là huynh trưởng, cũng như là một người mẹ! Anh thay thế mẹ quan tâm em, sợ em tuổi còn nhỏ bị nam nhân lừa dối’”.
Huynh trưởng như mẹ?!
Tên này rốt cuộc có bao nhiêu ngụy biện tà thuyết!
Dọc theo đường tôi bị anh tôi trêu chọc thích thú, vừa bực vừa vui, chẳng mấy chốc liền tới thôn quê mình
Xuống xe anh tôi vươn vai một cái nói:” mệt chết”
Tôi mới đột nhiên nghĩ đến, ở đoạn đường gập nghềnh kia, anh tôi luôn cùng tôi nói chuyện trêи trời dưới đất, tôi bị phân tán sự chú ý, không say xe cũng không khó chịu, chẳng nhẽ là anh tôi cố ý?
Thật là …. Có một người anh như vậy….. Cũng không cần quá hạnh phúc..
Trường trung học của huyện được nghỉ học sớm, em họ trần tố hình cùng với mấy nữ tử trong thôn đang ngồi dưới gốc cây nói chuyện phiếm, vừa thấy chúng tôi đến, liền hớt hải chạy ra.
Anh tôi bị cái đầu quay cuồng của cô ấy doạ sợ hãi không nhẹ, giờ nhìn thấy cô ấy, bản thân thấy thật kinh khủng, lập tức quát:” làm gì, giống như đầu lợn rừng xông tới, rụt rè một chút thì chết à! Tiểu kiều bây giờ bụng to rồi, đụng phải nó thì làm sao?”
” Huynh mới là lợn rừng”. Cô ấy thở phì phì nhăn mũi nói:” huynh chỉ biết quan tâm tới tỷ tỷ, ta cũng là em gái của huynh đấy”
” Tiểu kiều là em gái, ngươi là em họ, sao có thể so sánh? Còn nữa ngươi có thể yên lặng như tiểu kiều được không, tránh ra, tránh ra”. Anh tôi đuổi cô ấy đi.
Tôi thì thầm:” anh sợ hãi biểu hiện cũng rõ ràng quá đi, cô ấy không biết khi ngủ sẽ bị sinh hồn xuất ra, bây giờ là ban ngày ban mặt, trêи cổ cô ấy cũng mang sợi dây đỏ, anh còn sợ cái gì?”
“… bóng ma tâm lý.” Anh tôi khóe miệng giật giật, xách theo hai cái hành lý vào cửa.
Dì Trương là người trong thôn, làm việc nhà, cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của thái gia gia cần người tới hầu hạ, đồ ăn, quét dọn đều do Dì Trương tới làm, bà ấy nhìn thấy chúng tôi liền nói:” lão thái gia nhắc mãi các ngươi sao còn chưa về, thiếu đương gia, mau đi chào hỏi đi”
….. Bà ấy gọi thiếu đương gia vô cùng thuận miệng, hẳn là nghe như tiếng gió đi?
Người nhà tôi có lẽ đã nghe tin, nên lập tức hành động, bữa cơm tối nay thật không được yên ổn.
Theo như thường lệ, liên hoan gia tộc đều ở biệt thự lớn nhất của thái gia gia, rất nhiều bàn tròn được đặt ở trong sân, 6 giờ đúng, tất cả mọi người đều ngồi vào vị trí, chiếc bàn đầu tiên để dành cho thái gia gia, khi nào thái gia gia nói ăn cơm, khi đó mới được động đũa.
Tôi và anh tôi ngồi bên trái phải của thái gia gia, thái gia gia nhìn một đám người trong gia tộc, không vội nói vấn đề bàn giao chức gia chủ này, mà trước tiên nói đến cái chết của Mộ Vân Lượng
Chuyện về Mộ Vân Lượng trong gia tộc đã được lan truyền, tôi nghe nói, mẹ hắn khóc đến hôn mê bất tỉnh rất nhiều lần, nhi tử duy nhất đã không còn, hơn nữa lại còn chết thảm, bà ấy khóc đến không dậy nổi, nhưng hôm nay cũng đến liên hoan.
Thái gia gia bình tĩnh uống trà, nhìn tôi nói:” ban đầu cha mẹ hắn còn ở trước mặt gây láo loạn, nói chuyện này có liên quan đến ngươi, nhất định phải đợi ngươi đến giải thích tình hình”
Tôi cau mày: “Giải thích tình hình thế nào? Mộ vân lượng cùng một người ngoài bắt cóc tôi, tôi bị hắn đánh cho ngất đi, sau đó đưa lên xe, thiếu chút nữa hắn cưỡng hϊế͙p͙, còn muốn giải thích thế nào?”
Thái gia gia gật đầu nói:” ta hiểu, nhưng mẹ hắn nói đây là lời nói từ một phía, không có chứng cứ về cái chết của hắn, bọn họ muốn tìm nguyên nhân khác….. Ai sẽ thừa nhận chính nhi tử của mình phản bội gia tộc đúng không? Hừ hừ…….”
Thái gia gia cười lạnh, nhìn về phía cửa chính.
Mẹ của Mộ Vân Lượng “triền miên giường bệnh,” giờ phút này cùng mẹ đẻ và chị em đi vào, bà ấy quỳ gối trước mặt thái gia gia nói:” lão thái gia, Vân Lượng nhà ta chết thảm, ngài nhất định phải làm chủ cho ta! Chúng ta trong gia tộc luôn thành thật sống kép kín, không muốn con trai ta chết thảm như vậy, Vân Lượng thành thật như vậy, nhất định bị người có dụng tâm lừa gạt……”
Bà ta dùng tôi mắt sưng to đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào tôi nói:” tiểu kiều, đại tiểu thư! Ngươi thân ngọc thịt quý! Vân Lượng nhà ta không đắc tội với ngươi, vì sao ngươi về một chuyến mà liền câu đi linh hồn nhỏ bé của nó? Ngươi nói ngươi hầu hạ âm nhân, 16 tuổi đã hầu hạ, đến bây giờ cũng không chết! Ngươi là loại yêu tinh nào, vừa hầu hạ âm nhân vừa câu đi sinh hồn của người sống”
Tôi cau mày, đây có phải là lưỡi kiếm chĩa thẳng vào tôi?
Thái gia gia im lặng, uống một ngụm trà, có vẻ như ông cố tình để cho mẹ Mộ Vân Lượng gây rắc rối
———————
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.