Nghe tôi nói thang máy đã đầy, Lâm Tiểu Thư biểu tình sợ hãi cùng hưng phấn.
“Nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện, tôi sẽ tự mình đi cầu thang bộ, muốn đi thang máy cô tự mà đi”. tôi hướng cửa thang bộ đi lên, Lâm Tiểu Thư bối rối một chút, sau đó bước theo tôi.
“Này, mấy thứ này không hại người sao?”
“Một số chỉ là chấp niệm, không muốn rời đi nơi mình đã chết mà thôi, muốn hại người sớm đã chạy ra hại người…….”. Tôi từ túi xách cầm ra tiền ngũ đế, để phòng ngừa đột nhiên gặp phải a Phiêu
Lâm Tiểu Thư có chút hưng phấn:” tôi sẽ hỏi thăm từ nhã Kỳ ở phòng bệnh nào? Chúng ta trước tiên đi gặp mã chủ nhiệm trước hay từ nhã Kỳ trước?”
” … Trước tiên đi gặp vị mã chủ nhiệm này trước, sau đó cô giả vờ làm bệnh nhân tâm thần”
“Cái gì?!” Lâm Tiểu Thư giận dữ nói: “Tại sao tôi phải giả vờ?!”
“…… Tôi đang ôm bụng, cô sẽ giả vờ chứ?”
” Thai phụ Thật ghê gớm”.
” Tôi có ba người, cô chỉ có một, cô nói xem ai nhẹ nhàng hơn?Còn nữa tôi kỹ thuật diễn rất kém, vẫn là cô tùy cơ ứng biến đi”.
Lâm Tiểu thư hậm hực chấp nhận nhiệm vụ này, nhíu mày bối rối Làm thế nào để giả vờ bệnh nhân tâm thần.
” Kỳ thật cô Bản sắc diễn rất là được, cô cứ mang bộ sáng hưng phấn, khi gặp quỷ biểu hiện ra bên ngoài, Tôi cảm thấy bộ dáng này rất giống với người đầu óc có vấn đề”.
” Được……. mộ tiểu kiều, cô là đang mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803702/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.