Giang khởi vân không quan tâm đến các linh hồn, nhưng nghe bạch vô thường nói đây là sinh hồn chia lìa, anh ta có chút chán gét nói:” lại là tư đồ lâm! Hắn trốn ở đâu?” 
” Không biết…… Hắn ở sau thao túng luyện thi nhân, hiện tại thôn trại đã bị hủy, các nơi hoàng thành đều nhận được mệnh lệnh tìm kiếm hắn, nhưng hắn có thân xác của người khác, tìm hắn rất khó…….” bạch vô thường giọng nói bất lực vang lên. 
” Ngài tính đem những tiểu quỷ sai kia bức đến tan thành tro bụi cũng vô dụng….. Tư đồ lâm đối với âm ty tránh né quá quen thuộc, nếu không làm sao hắn có thể ở dương gian tác oai tác quái nhiều năm như vậy, vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật? Bắt không được…..” 
Giang khởi vân xen vào lời hắn: đừng viện cớ…… Hạ lệnh cho thành hoàng khắp nơi,từng nhà, từng người một, đều phải tra” 
“….. Thật sự muốn như vậy?” Bạch vô thường cau mày khuyên nhủ:” quỷ sai minh phủ năm ngươi ngàn có dư, kiêm chức âm sai ở dương gian cũng đã có bảy, tám nghìn người, làm thế nào để lật hơn trăm triệu người”? 
” Đi từng nhà tra”. Giang khởi vân ngữ khí không thể xía vào. 
” ” Ah~~~~ thật là trái lệnh trí tôn”. Hắn có ý lớn tiếng để tôi nghe thấy. 
Tôi căng da đầu vặn cửa phòng tắm, muốn khuyên nhủ giang khởi vân đừng quăng quật tiểu quỷ sai phía dưới. 
Không đợi tôi mở miệng, giang khởi vân liền quay lưng về phía tôi, phất tay, ý bảo tôi đừng nói 
TÔI…… 
” Ngươi cũng thấy rồi, cô ấy thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803699/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.