Anh ta ghen cái gì? Tôi lại không làm cái gì. ….. Tên này chính là cố ý.
Tôi cùng lâm ngôn hoan không có giao lưu sâu sắc, hắn cảm thấy tôi bảo vệ hắn hai lần, làm tổn thương tự trọng của hắn, cho nên đối với tôi, thái độ tương đối đặc biệt.
Nhưng chúng tôi không thể hiện thái độ yêu thích nhau, giang khởi vân nghe thấy nhắc tới lâm ngôn hoan ánh mắt luôn nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt kia làm tôi dựng tóc gáy.
Giang khởi vân dùng ngón tay nhéo tóc tôi vài cái, liền khống tràng thành công, làm chúng tôi hô hấp cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Anh tôi khoé miệng có chút run rẩy, bả vai không khống chế được run lên, tôi biết anh tôi đang nhịn cười.
Loại thời điểm này tôi phải nói cái gì?
Xấu hổ đến muốn đào hố chui xuống……
Cuối cùng anh tôi ho một tiếng đối với lâm ngôn thấm nói:” lâm tiểu thư, lần trước theo như cô nói, phòng ngủ phải có vách ngăn phong thủy, cô đã chuẩn bị xong chưa?”
“À! Ờ, ờ,….. Xong rồi…..” Cô ấy không kịp phản ứng
Anh tôi đứng lên nói:” đi, đưa tôi đi nhìn xem, cô đừng mang bảo bối nhà tôi đặt sai vị trí”
Anh tôi đứng dậy đối với lâm ngôn thấm nghiêng nghiêng đầu, lâm ngôn thấm ngây ngốc sau đó bừng tỉnh, vội đi theo anh tôi ra khỏi chiến trường.
Tôi….. Anh, anh không phải muốn cứu em sao? Sao lại để em ở nơi này, chính mình tự chạy?.
” ….. Tôi không nghĩ những thứ vô hình có thể chạm vào cô”. Lâm hôn hoan nhìn chằm chằm ghế dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803695/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.