Tư đồ lâm từ cửa thoát hiểm đi ra, vẫn là bộ dáng Công Tử thế Gia, mặc áo choàng dài, trông rất trầm ổn bình tĩnh
Nhìn bề ngoài thật sự lừa gạt người
” Cô ổn không tiểu kiều cô nương?” Hắn mỉm cười đứng trước người tôi vài bước.
đây là một khoảng cách thật vi Diệu, có thể ngăn tôi chạy trốn, cũng có thể che mắt người khác.
” nhờ Phước lành của anh, tôi còn rất tốt, rất nhiều lần chết không thành”. Tôi cảnh giác lùi lại
Nơi này là tầng 2 của trung tâm thương mại, người đến người đi, hắn không đến nỗi ở đây xuống tay với tôi chứ?
” Vị phụ quân kia đâu?” Hắn cười hỏi:” đem thê tử bỏ sang một bên không thèm nhìn sao?”
” Liên quan đến anh”. Giang khởi vân xuất quỷ nhập thần, tôi chỉ biết buổi tối anh ta sẽ sớm tới còn ban ngày làm gì tôi không biết, anh ta về minh phủ xử lý luân hồi vãng sinh hay công vụ gì đó?
Tư đồ lâm mỉm cười lắc đầu:” cô thật đơn thuần lại dễ dỗ dành…”
Lại nói tôi dễ dỗ giành? Tôi dễ dỗ giành có liên quan đến hắn sao?
tưởng tượng đến hắn trong thân xác kia là một nửa hồn phách của Tà đạo, tôi liền cảm thấy ghê tởm sợ hãi
là hắn giết mộ Vân lượng, sau đó còn lột da Định hồn, đem mộ vân lượng rút ra một nửa hồn luyện Hóa, thủ đoạn tinh vi lại tàn nhẫn, hơn nữa Hắn vẫn luôn muốn hồn 2 tiểu tổ tông trong bụng tôi.
“….. Phu Quân cô đúng thật là hạnh phúc, có thê tử ngu ngốc, hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803671/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.