tiếp tục?
Tôi trêи đỉnh đầu đều bốc khói, còn muốn tiếp tục sao?
Mỗi lần tôi lộ ra tia phản kháng hoặc một chút khiêu khích, anh ta càng mạnh bạo hơn đè tôi xuống áp đảo.
Cưỡi trêи lưng cọp khó leo xuống, tôi phải làm sao? Có nên trộm gọi cho anh tôi một cuộc điện thoại, để anh tôi tới cứu?
Giang khởi vân thấy tôi đứng bất động, duỗi tay bế tôi ngồi lên bàn, nháy mắt độ cao đột ngột tăng lên, thuận tiện cho hành động, anh ta không chút khách khí kéo dây áօ ɭót tôi xuống…
” ……. Đây là phòng cho khách ở nhà người khác, về nhà lại…… Ah…..” Tôi đẩy đấy anh ta ra, dường như bị cảnh báo anh ta cắn một ngụm.
” Vậy thì sao? Hiếm khi em chủ động một lần…. Trong khoảng thời gian này em đã trốn bao nhiêu lần rồi, em quên mất thê tử nên làm gì rồi phải không?”
Động tác của anh ta không thoả mãn, không đổi tư thế, cũng không tạo kết giới, đây là cố ý sao? Nếu lâm gia có người mở cửa thấy thì phải làm sao?
“…,…… Về nhà lại tiếp tục sẽ tốt hơn!” Tôi hơi ngượng, sức lực của anh ta tôi không thể chống lại, nhẹ nhàng kéo léo tạch hai đầu gối ở eo anh ta,xương cốt tôi ở trong tay anh ta giống như rơm rạ
Giang khởi vân hơi nhíu mày, giường như cảm thấy ở dương gian thật phiền toái.
Anh ta vừa nhìn chằm chằn tôi vừa răng môi cắt ʍút̼ trước ngực tôi đỏ bừng, như vậy, tôi cùng anh ta đều không thể chống cự được.
“. ….. Phu quân…. Làm ơn….
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803666/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.