” Có liên quan hay không, tiểu gia ta sẽ tự mình phán đoán, ông nhất định biết không ít chuyện! Thành thật nói “.
Anh tôi thô lỗ kéo ông ta lại đây, ông ta chỉ mặc quần đùi, tôi không tiện ra khỏi xe, chỉ có thể trốn trong xe nghe bọn họ nói chuyện.
Rừng già thoạt nhìn trông như 50 tuổi, không biết cùng chúng tôi quan hệ thế nào, ông ta khác họ, anh tôi cũng không khách khí, trực tiếp trói ông ta đè ở mặt đất
Ông ta khuân mặt dữ tợn, lúc này hoảng hốt quát:” họ Mộ, việc này không liên quan đến ta! Ta biết các ngươi bị những người đó theo dõi, nên mới có lòng tốt nhắc nhở các ngươi, đặc biệt là mộ tiểu kiều”!
Anh tôi cưỡi trêи lưng, rút dùi cui điện ra vỗ má nói:” ngươi biết cái gì, một năm một mười nói ra, nếu không đừng trách ta cho ngươi đề thần tỉnh não ( tổn thương não)”.
” Ta…. Ta không biết, những người đó mua từ tay ta thi thể đã xử lý tốt mà thôi”. Rừng già giãy gịua mệt mỏi, nằm dài trêи mặt đất
Ông ta làm thủ thi nhân đã lâu, bệnh viện này năm ở khu mới, tới đây hầu hết là công nhân viên chức, có đôi khi là tai nạn xe cô, ẩu đả đánh nhau, có một số thi thể không thể liên lạc với gia đình đến nhận
Bởi vì nhân viên lưu động rất lớn, hơn nữa một số người từ khe suối hẻo lánh đến, còn không có hộ khẩu, quê quán ở đâu đều không tra được.
Nhưng người như vật ở nhà xác tích luỹ không ít,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803657/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.