🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi tỉnh cả người ngay lập tức.

Phong Ly Ngân nằm sau lưng tôi cũng chống người ngồi dậy, lúc nãy tay hắn đặt trên bụng tôi nên có thể cảm nhận được rõ ràng.

Giống như sóng biển đánh vào bờ, một chút rồi lại trở nên yên bình, tôi sợ hết hồn, suy nghĩ miên man rằng có phải có vấn đề gì hay không.

"Em. em nên về nhà một chuyến tìm Ô lão bà khám mới được, hơn nữa em còn mấy bài thi chưa xong, còn phải thăm bố em." Tôi nói hết tất cả những lý do có thể nghĩ đến ra.

Giọng nói lạnh lùng của Phong Ly Ngân vang lên phía sau tai tôi: “Em đang sợ sao?"

Vậy cũng hỏi, sợ chứ sao không? Vừa nghĩ tới cái khoảnh khắc khủng bố sắp đến đó, tôi thấy mình cần phải cùng gia đình đoàn tụ sum họp, viết di chúc gì gì đó.

..Trong lòng em lúc nào cũng hận ta, cho nên lúc nào cũng chịu đựng rồi cố chấp chôn giấu những cảm xúc tiêu cực.” Phong Ly Ngân cười khẽ.

Tôi không nhịn được nhíu mày, xoay người nhìn hắn, đôi mắt của hắn rất dễ tìm được trong đêm.

"Phong Ly Ngân, anh còn cười được sao?"

“Tại sao không được cười, nhìn em lo sợ như một con thỏ thế này... Em muốn sinh con cho ta đến vậy sao?" Khóe môi hắn gợi lên nụ cười gian tà.

Tôi liếc mắt xem thường: “Em không muốn, nhưng mà trong lòng áy náy, có cảm giác tội lỗi, đạo hạnh của em không cao thâm như anh mà không có chút cảm tình nào với đứa nhỏ này, phụ tinh mẫu huyết, dù sao nó cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803605/chuong-126.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.