Trong phong thủy thường nói, tích thủy vi sát*. Vậy nước mắt thì sao? 
*: giọt nước có thể phá hủy một thứ gì đó. 
Nước mắt có thể trở thành một kết thúc không? 
Điều long họa phượng nguyệt động giường, ngay cả trần giường cũng là tranh điêu khắc. 
Bách hợp bao quanh, hoa sen Tịnh Đế*. 
*: Loài hoa sen có hai bông trên một cành tượng trưng cho tình vợ chồng mặn nồng. 
Dùng nơi đẹp như thế này để giam cầm tôi thì cao quý hơi lố rồi. 
Phù chú trên thành giường tự bay mà không cần gió, sau đó hơi cuộn lên, một ngọn lửa nhỏ thiêu đi lá bùa, cuối cùng trở thành hai làn khói nhẹ. 
Phong Ly Ngân hiện thân trong phòng, ngoài cửa sổ là ánh trăng mông lung phủ lên người hắn, giống như ánh sáng của thần minh. 
Hắn tiến tới chỗ tôi, thân hình ngày càng rõ ràng hơn, cho đến khi hắn cúi người xuống đè lên tôi thì tôi mới cảm nhận được trọng lượng quen thuộc. 
" Hừ, Thanh Nhụy cũng biết sắp xếp cho em quá." Hắn cười lạnh xoa lên da thịt tôi.. 
Tôi nhìn hắn, hai hàng nước mắt còn chưa khô, nước mắt thẩm ướt tóc mai, tạo nên một vệt thấm dưới lớp gấm vóc. 
Đúng vậy, cô ta thông minh lanh lợi, tận tâm tận lực lấy lòng anh mà, đương nhiên sẽ biết anh muốn gì. 
"Vậy, em có rút được kinh nghiệm chưa? Quan Thanh Tiêu.” 
Tôi chớp mắt, cuối cùng vẫn rơi xuống hai giọt nước mắt, biến mất trong mái tóc. 
Phong Ly Ngân cởi trói cho tôi, dù sao tôi cũng đã nằm dưới thân hắn rồi, không trốn đi đâu được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803602/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.