*Vượng đỉnh vượng tài: nghĩa là được con trai được của.
“Nhưng mà anh Linh nhận được điện thoại của tôi, đã lập tức đồng ý, còn nói tôi đến cửa hàng trước để tìm cậu, anh ấy nói đến tối anh ấy mới về được."
Mời ngồi.” Người gian thương như anh tôi nhất định đang có dự định "chặt chém" anh ta một số tiền, nhà tôi bây giờ đang nghèo đói mà.
Vai trái tôi bị cố định lại, chỉ có thể dùng một tay để rót trà: “Hứa tiên sinh, đừng có để ý lễ nghĩa với một người đang bị thương như tôi nhé”
Hứa Mặc Hàn vẫn bộ dạng thờ ơ như vậy, có điều ánh mắt có chút dịu dàng, không còn lạnh lùng như lần đầu tiên mới gặp, anh ta nhìn vai tôi rồi hỏi: “Cần tôi giới thiệu bác sĩ cho không?"
"Không cần đâu, chút chuyện nhỏ ấy mà... nghỉ ngơi một tháng là được rồi.”
“Cô lại đi đâu để xử lý mấy con ma quỷ tàn ác đó nữa vậy? Đã nói con gái thì nên ít làm những chuyện này lại, quá nguy hiểm rồi." Anh ta bất lực vì có khuyên tôi tôi cũng không nghe.
Cũng không phải tôi muốn nó xảy ra, có một vài chuyện là kiếp nạn trong cuộc đời, buộc phải vượt qua nó, bây giờ Ma Vương mặt đỏ đã bị tiêu diệt, ba tôi cũng sắp được xua đuổi tà ma, tâm trạng tôi rất tốt, cảm thấy cuộc sống cũng không còn u ám như vậy nữa.
Nói ra thì, trong mười triệu mà tôi đưa cho Trình Bán Tiên đó, có năm triệu là của Hứa Mặc Hàn đưa cho tôi, tôi còn phải cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803592/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.