Hứa Mặc Hàn nghe tôi kể chi tiết mọi chuyện, bộ dạng vẫn nghiêm chỉnh không thay đổi chút nào như vậy.
Con người này thật là gặp chuyện gì cũng không sợ hãi cả sao? Người bình thường nghe thấy lệ quỷ có thể sẽ tìm đến mình, ít ra cũng có chút sợ hãi căng thẳng chứ?
Hơn nữa tôi đã nói tình trạng khi chết và nguyên nhân chết của Lệ Lệ cho anh ta biết, anh ta không nói gì mà nghe tôi nói xong, chỉ khẽ gật đầu, không kinh ngạc cũng không hoảng loạn.
Cái tên này tưởng là nhà mình cái gì cũng làm được sao mà bình tĩnh như vậy, tôi cũng còn lo lắng thay cho anh ta nữa là.
"Cũng có nghĩa là, con gái nhà họ Quách cho rằng tôi là người hại ba cô ta, nên muốn nuôi tiểu quỷ để hại tôi, kết quả lại nuôi phải lệ quỷ, còn bị nó hại chết?” Hứa Mặc Hàn tổng kết lại mọi chuyện..
Tôi gật đầu để tránh phải giải thích quá phức tạp, tôi đã không nhắc đến Quan Nhan Thần với anh ta.
"Vậy tôi cần phải làm những gì? Một cô gái yếu ớt như Quan tiểu thư, lẽ nào muốn đến bảo vệ tôi? Hình như có chút nực cười." Hứa Mặc Hàn bộ dạng nghiêm chỉnh nhìn tôi: "Tôi nên mời thêm mấy pháp sư đến thu phục quỷ vậy."
Tôi bĩu môi nói: “Hứa tiên sinh, anh là ông chủ, anh muốn mời bao nhiêu người đến đều được.”
Khi đi đến nhà họ Hứa, trời đã tờ mờ sáng, tôi và anh tôi được sắp xếp ở hai căn phòng khách kế nhau, bên trong còn có một cánh cửa thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803581/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.