🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một giọt máu đó sẫm chảy ra trên làn da tuyết trắng.

Tôi đau tới nỗi đẫm lệ, nước mắt nhạt nhòa, hơn nữa còn bị giam cầm không thể giãy giụa.

Giọt máu kia bị hắn dùng tay đè lại, càng lúc càng lớn, biến thành một hạt trân châu rồi dừng lại trên da thịt tôi.

Rốt cuộc hắn cũng dừng lại, tôi đã khóc đến mờ mắt: "Anh... nhìn tôi chảy máu như vậy rất vui sao?"

Phong Ly Ngân cười khẽ, thản nhiên nói: ".. Chỉ có khi khóc em mới ngoan"

Còn muốn tôi ngoan thế nào nữa?

Tôi đã nghe lời lắm rồi được chưa.

Thậm chí tôi còn tự khuyên nhủ chính mình, chấp nhận sự tàn nhẫn đó.

Chịu đựng nhẫn nhục như vậy còn chưa đủ sao?

Phong Ly Ngân can ngón tay của hắn, màu trên đầu ngón tay nhiều xuống ngực tôi, hòa lẫn vào trong những giọt máu của tôi, hắn trộn lẫn chúng rồi tùy ý vẽ những đường cong khó hiểu lên ngực.

Dường như hắn vẫn hay vẽ gì đó lên ngực tôi như bình thường, nhưng lần này là dùng máu vẽ.

"Quan Thanh Tiêu... Thoạt nhìn em rất nhu nhược rất nghe lời, nhưng thật ra trong em là người rất cố chấp... Em lúc nào cũng để ý việc ta có bao nhiêu người phụ nữ, vậy ta hỏi em, cho dù em biết được ta có bao nhiều người phụ nữ bên cạnh thì em muốn sao? Em sẽ làm gì?" Đôi môi duyên dáng của hắn cười lạnh, phun ra một câu vô tình.

Tôi còn muốn gì nữa?

Câu nói vừa rồi của tôi chỉ là nói đùa thôi mà?

Tôi đầu có biết sẽ chọc giận hắn chử.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803576/chuong-97.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.