Ít khi nói những lời như vậy, lại không hề vui vẻ gì. 
Anh tôi nói đúng, tư tưởng của Phong Ly Ngân không giống với tôi, chuyện hắn không quan tâm nhất là tình yêu nam nữ. 
Giống như Thẩm Thanh Nhụy, cho dù cả trăm năm trước từng hầu hạ hắn ở Âm phủ, hắn chỉ coi như thuộc hạ mà thôi, bây giờ sau khi đầu thai chuyển thế, vẫn là thuộc hạ của hắn, dường như chưa từng có được sự đối đãi đặc biệt của hắn. 
"Muốn có con, chẳng qua bởi vì yêu ba của đứa trẻ." Tôi không biết câu nói này có coi như là lời tỏ tình hay không, có lẽ hắn hiểu, nhưng cũng không hồi đáp lại gì với tôi. 
Tôi nên từ bỏ mơ mộng của mình, chút liện hệ tình cảm của tôi với hắn, chỉ tồn tại vào khi ngủ với nhau. 
Anh tôi từng hỏi tôi có muốn đổi chiếc giường to hơn không, dù sao đi nữa chiếc giường đó cũng quá nhỏ, hai người cứ phải nằm sát lại nhau. 
Nhưng tôi không muốn đổi, tôi luôn thấy rằng, đợi đến khi hắn đạt được mục đích của mình, hắn sẽ không còn ở bên tôi mỗi đêm nữa, có lẽ sẽ cách mấy ngày mới đến một ần, hoặc là mười ngày nửa tháng đến một lần, hoặc là nửa năm một năm, hoặc là hai năm ba năm...cũng có thể không gặp nhau nữa. 
Khi tôi tan học thường đến chỗ ba tô, có điều đi đến đó cũng vô dụng, ông ấy vẫn còn sống, nhưng vẫn ngủ say như vậy. 
Cụ cố thu xếp người nhà luân phiên đến trông nom, dường như mỗi một người trong nhà đề 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803559/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.